⚠ Lưu ý: Nội dung bài viết có chứa yếu tố chính trị. Quý Cô Bác, Anh Chị vui lòng cân nhắc trước khi đọc.
Nhạc phẩm Rừng lá thấp của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh ra đời năm 1968, mang trong mình câu chuyện về tình bạn và sự mất mát. Bài hát được sáng tác để tưởng nhớ Trung úy Thủy quân Lục chiến Vũ Mạnh Hùng, một người bạn thân thiết của nhạc sĩ, người đã hy sinh trong trận Mậu Thân.
Hình ảnh “rừng lá thấp” được cho là gợi nhớ về khung cảnh lau sậy quen thuộc ở khu vực cầu Bình Lợi. Đây là một hình ảnh mang tính biểu tượng, gợi lên sự mỏng manh nhưng vẫn kiên cường. Lời bài hát thể hiện nỗi buồn và sự thương tiếc của nhạc sĩ đối với người bạn đã ra đi. Câu hát “Sao không hát cho người giết giặc trên cầu?” có thể hiểu là một lời tự vấn về những điều mà âm nhạc có thể và nên nói đến trong cuộc sống …
Lời bài hát
Rừng lá xanh xanh cây phủ đường đi
thành phố sau lưng ôm mộng ước gì
tôi là người vui chinh chiến dài lâu
nên mộng ước đầu tôi nghe đã chìm sâu
Từ máy thu thanh cô nàng vừa ca
trọn kiếp yêu anh lính khổ xa nhà
giữa rừng già nghe tiếng hát thật cao
nhưng giữa rừng già tôi có thấy gì đâu
Sao không hát cho người giết giặc trên cầu
khi bùn lầy còn pha sắc áo xanh
trong khói súng xây thành mắt quầng thâm mất ngủ
tàn đêm khói lửa giờ chỉ còn hai tiếng bên anh
Sao không hát cho những người còn mải mê
lá rừng che kín đường về phồn hoa
không hát cho những bà mẹ từng đêm nhớ con xa
hay hát cho những người vừa nằm xuống chiều qua
Rừng lá xanh xanh lối mòn chạy quanh
đời lính quen yêu gian khổ quân hành
nghe từ ngày thơ tiếng súng triền miên
đánh giặc lâu bền cho non nước bình yên
Lời hát xin gây rung động thật lâu
đừng hát như chim trên vùng lá sầu
xin thật lòng trong câu hát đầu môi
như lính giữa rừng yêu lá thấp mà thôi ..