Ngoài ca khúc “Về Quê Ngoại”, nhạc sĩ Hàn Châu bảo rằng hầu như bài nào ông viết cũng có một chuyện tình nhỏ lồng vào. Nhẹ nhàng thôi, không bi lụy. “Tình Nhỏ Mau Quên” là một trong số đó.
Ông kể: “Tôi tưởng tượng một chàng trai từ thành phố về quê, gặp lại cô hàng xóm ngày xưa. Cô ấy giờ đã biết mắc cỡ, biết làm duyên. Hai người nảy sinh ý tình, nhưng rồi chàng trai trở lại thành phố, còn cô gái thì vội lấy chồng.”
Không trách ai, ông chỉ nói: “Ở quê, người ta không chờ lâu. Tình yêu đến nhanh, và cũng đi nhanh.”
Bài hát ấy như một cái thở dài – không phải vì đau, mà vì tiếc. Tiếc cho một mối tình chưa kịp lớn đã phải quên.
Lời bài hát
Hôm nao hoa phượng nở về quê ghé thăm nhà em
em như con chim nhỏ, chạy quanh nép sau chân rèm
lặng thầm nhìn anh đăm đăm, rồi thẹn thùng che mắt biếc
bé nay không còn cô bé như năm nào, em đã lớn thật rồi
Hôm nay em đã thành nàng con gái xinh thật xinh
đôi môi tươi thơm nồng, làm anh ngẩn ngơ trong lòng
để rồi làm sao anh quên, lần hẹn hò em đã đến
dắt nhau qua cầu, đuổi bắt nhau trên đồi, tình yêu nói thành lời
Rồi ngày vui qua mau, anh gửi lại em lời chào
gửi lại em một mối tình hồng, tình nồng hai đứa yêu nhau
anh gửi lại cho em, cầu tre lắc lẻo đôi bờ
nhịp cầu tre một thuở mong chờ, đôi mình dệt mối tình thơ
Sau bao năm xa nhà, chiều qua ghé thăm nhà em
nhưng em yêu đâu rồi, còn chăng mái tranh im lìm
hỏi nhịp cầu tre đong đưa, hỏi từng dòng sông tím ngắt
nói em theo chồng, em đã quên câu thề, lòng anh thấy não nề…