Nhạc phẩm Chuyến Đi Về Sáng được nhạc sĩ Trần Thiện Thanh sáng tác vào năm 1963, trong một hoàn cảnh đặc biệt gắn liền với cuộc sống khó khăn của ông thời điểm đó. Lúc bấy giờ, Trần Thiện Thanh đang làm giáo viên trung học tại Phan Thiết và vừa lập gia đình. Khi vợ ông mang thai đứa con đầu tiên, gia đình rơi vào cảnh túng thiếu, không đủ tiền để trang trải cuộc sống và lo cho việc sinh nở. Trong tình cảnh éo le này, Trần Thiện Thanh đã quyết định bán ca khúc Chuyến Đi Về Sáng – sáng tác đầu tay của mình – cho nhạc sĩ Mạnh Phát để lấy tiền nuôi gia đình.
Theo chia sẻ của ca sĩ Thanh Tuyền, điều kiện của việc bán bài hát là nhạc sĩ Mạnh Phát được toàn quyền sở hữu bản quyền và có thể sửa đổi ca khúc tùy ý. Vì thế, khi phát hành, tờ nhạc chỉ ghi tên Mạnh Phát là tác giả, dù bài hát thực chất là sáng tác hoàn toàn của Trần Thiện Thanh. Tuy nhiên, ca khúc vẫn mang đậm dấu ấn phong cách của ông với giai điệu trữ tình, lời ca mộc mạc nhưng sâu sắc, gợi lên hình ảnh người lính trong thời chiến và tình yêu đôi lứa đầy cảm xúc.
Dù phải bán đi đứa con tinh thần đầu tiên vì hoàn cảnh khó khăn, Chuyến Đi Về Sáng vẫn là minh chứng cho tài năng sáng tác của Trần Thiện Thanh, góp phần đặt nền móng cho sự nghiệp âm nhạc rực rỡ của ông sau này.
Lời bài hát
Người ơi nếu yêu rồi chớ để buồn người trai nơi xa xôi
người ơi nếu thương rồi chớ để nhạt màu son trên đôi môi
tôi kể rằng đêm nao sương rơi rơi trên áo ai kết nên chuyện đời
và giữa khi tâm tư rét mướt hồi còi hững hờ xé nát đêm dài
Hành trang kín vai đầy có một người mà tôi không quen tên
nhẹ vuốt mái tóc bồng ngước nhìn bầu trời cao ôi mênh mông
xe dập dồn băng đi trong sương xa xa lướt nhanh cuốn theo bụi đường
và người đi say men chiến đấu một mình ai còn ngơ ngác trong đêm trường
Tôi biết rồi đây có nhiều đêm
thức trọn vì tình yêu vì thương anh vắng xa
biết có người bên song nhớ mong
khấn nguyện cùng trời cao ước đẹp một vì sao
nhớ thương vô bờ vì tình yêu như nụ hoa
chỉ nở một lần thôi chỉ đẹp một lần thôi
rồi một ngày mai giữa muôn hoa
người về vơi thương nhớ cho câu hát gây thơ
Người đi biết đâu rằng giữa lạnh lùng mình ai trong sương đêm
tìm hái cánh hoa mềm ép vào lòng mà nghe yêu thương thêm
đêm dần tàn tâm tư miên man thênh thang lối đi nắng mai chập chùng
một lòng tin mai đây chiến thắng tìm vào đôi lòng giữa phút tương phùng ..