⚠ Lưu ý: Nội dung bài viết có chứa yếu tố chính trị. Quý Cô Bác, Anh Chị vui lòng cân nhắc trước khi đọc.
Sau lần thành công với cuốn phim ca nhạc kịch đầu tay “Trên đỉnh mùa đông” và được yêu cầu chiếu đi, chiếu lại trên màn ảnh nhỏ, ca nhạc sĩ Nhật Trường Trần Thiện Thanh bắt tay vào thực hiện cuốn phim ca nhạc kịch thứ nhì, “Mộng Thường”. Đây là một chuyện tình đẹp của đôi trai tài gái sắc nhưng không có đoạn kết bởi chiến cuộc tràn lan và đi dần vào đoạn kết.
Trên chuyến bay từ Đà-Lạt trở về, thiếu úy Phạm Thái, sĩ quan trường Võ Bị Quốc Gia Đà-Lạt có dịp làm quen với nữ tiếp viên hàng không Nguyễn Thị Mộng Thường. Cả hai hẹn nhau tham dự thánh lễ vào mùa giáng sinh năm đó và trao cho nhau bao lời nguyện ước. Một tháng sau, Phạm Thái được lệnh chuyển về đơn vị Biệt Động Quân tại An-Lộc. Tháng tư năm 1972, Mộng Thường nhận được tin báo tử của người yêu sau một trận giao tranh. May mắn thay, Thái được một masoeur cứu sống. Tuy thoát khỏi bàn tay tử thần nhưng Thái phải mang thương tích nặng nề. Tưởng rằng người chết đi, nhưng không, anh lại về từ ngục tối hay mộ sâu. Tình yêu đôi lứa được hồi sinh ngỡ như trong giấc mơ và cả hai cùng nhau chọn ngày lành tháng tốt để ra mắt quan viên hai họ.
Mộng Thường nhận được lời mời lên Lai-Khê để tham dự buổi vinh thăng trung úy của người yêu. Dọc đường, chuyến xe đò định mệnh khởi hành từ Sài-Gòn không may bị vướng mìn của giặc thù. Mộng Thường tử nạn hôm 28 tháng giêng năm 1973, một ngày sau ngày hiệp định Paris được ký kết. Còn lại trên cõi đời với nỗi bơ vơ ngút ngàn, Thái thường ngồi bên mộ nàng, ngó trời cao đất rộng mà nhớ thương một bóng hình yêu dấu đã đi xa. Cuộc tình đầu này mãi mãi là mối tình cuối làm đau lòng nhau và xót xa vô vàn cho người ở lại ..
Chàng thề không còn yêu ai
dẫu cho ngày tháng phôi phai
nhiều lần chàng mộng liêu trai
nàng hẹn chàng kiếp mai ..
Cũng giống như cuốn phim trước, hai vai chính vẫn do hai ca sĩ Nhật Trường và Thanh Lan đảm trách cùng với sự góp mặt của các ca, kịch sĩ và tài tử thượng thặng. Nhạc phẩm “Tình thiên thu của Nguyễn Thị Mộng Thường” được viết riêng cho cuốn phim với lời ca thật bùi ngùi, tha thiết ..
Yêu nhau lúc triền miên khói lửa
Chuyện vui buồn ai biết ra sao
Nhìn quanh mình sao lắm thương đau
Khi không thấy người yêu trở lại
Tình yêu tìm không thấy ban mai
Người không tìm ra dấu tương lai
Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người gái nhỏ phương xa
Một xuân buồn có gió đông qua ..
Chuyện tình buồn của Phạm Thái và Mộng Thường gợi nhớ chuyện tình yêu dang dở của thi sĩ Hữu Loan trong “Màu tím hoa sim”. Hai thế hệ dù xa cách bởi thời gian nhưng lại sống cùng nhau trong bi kịch chiến tranh và mất mát.
Cuốn phim được trình chiếu trên đài vô tuyến truyền hình Sài-Gòn năm 1974 và được mọi tầng lớp khán giả say mê cũng như sự ủng hộ nhiệt tình. Hình ảnh người lính oai hùng, lãng tử sánh vai cùng người yêu trong tà áo dài đơn sơ vẫn là bức tranh đẹp đẽ và nên thơ nhất của miền Nam Việt-Nam một thời thịnh trị.
Chiến cuộc chao đảo, người ta bồng bế nhau đi lánh nạn và định cư ở một nơi xa xôi không phải là quê nhà. Mấy mươi năm sao dời vật đổi nhưng kỷ niệm ngày xưa cứ theo nhau như hình với bóng dù Sài-Gòn ngựa xe một thuở đã thật xa.
– Bài viết: Chuyện Tình Mộng Thường
– Tác giả: Vưu Văn Tâm
– Nguồn tin: Hội Ái Hữu Petrus Trương Vĩnh Ký Úc Châu
– Xuất bản: 2023.03.28
– Đường dẫn: https://petruskyaus.net/
– Thời gian khai thác: 2024.01.21 11:19 VST
– Lưu trữ: PDF
Đọc thêm:
Trà hoa nữ – Trần Thiện Thanh
Lời bài hát
Vẫn biết trên cõi đời thường yêu thường mơ lứa đôi
nếu biết sống giữa trời tình yêu là con nước trôi
trôi lang thang qua từng miền lúc êm ái xuôi đồng bằng
cũng có lúc thác gập ghềnh chia đường con nước êm
mời bạn nghe chuyện thê lương khóc cho người lỡ yêu đương
trời già như còn ghen tuông cách chia người trót thương
Em xinh em tên Mộng Thường mẹ gọi em bé xinh
em xinh em tên Mộng Thường cha gọi em bé ngoan
đến lúc biết mơ mộng như những cô gái xuân nồng
nàng yêu anh quân nhân biệt động trong một ngày cuối đông
chuyện tình trong thời giao tranh vẫn như làn khói mong manh
chàng về đơn vị xa xăm nàng nghe nặng nhớ mong
Yêu nhau lúc triền miên khói lửa chuyện vui buồn ai biết ra sao
nhìn quanh mình sao lắm thương đau
khi không thấy người yêu trở lại tình yêu tìm không thấy ban mai
người không tìm ra dấu tương lai
nhưng không chết người trai khói lửa mà chết người gái nhỏ phương xa
mùa xuân buồn có gió đông qua
Xin cho yêu trong mộng thường nhưng mộng thường cũng tan
xin cho đi chung một đường sao định mệnh chắn ngang
xin ghi tên lên thiệp hồng phút giây bỗng nghe ngỡ ngàng
cô dâu chưa về nhà chồng ôi lạnh lùng nghĩa trang
chàng thề không còn yêu ai dẫu cho ngày tháng phôi phai
nhiều lần chàng mộng liêu trai nàng hẹn chàng kiếp mai ..