Bông hồng cài áo – Phạm Thế Mỹ

Cập nhật lần cuối: 26/03/2022 12:20

Ban đầu, Bông Hồng Cài Áo là tên một tùy bút về Mẹ do Thiền sư Thích Nhất Hạnh viết năm 1962 tại Sài Gòn. Trong tùy bút, Thiền sư có kể về một tập tục mà ông gặp ở Nhật Bản:

Tây phương không có ngày Vu-lan nhưng cũng có Ngày của Mẹ (Mother's Day) mồng mười tháng năm (năm đó). Tôi nhà quê không biết cái tục ấy. Có một ngày tôi đi với Thầy Thiên Ân tới nhà sách ở khu Ginza ở Ðông Kinh (Tokyo), nửa đường gặp mấy người sinh viên Nhật, bạn của thầy Thiên Ân. Có một cô sinh viên hỏi nhỏ Thầy Thiên Ân một câu, rồi lấy ở trong sắc ra một bông hoa cẩm chướng màu trắng cài vào khuy áo tràng của tôi. Tôi lạ lùng, bỡ ngỡ, không biết cô làm gì, nhưng không dám hỏi, cố giữ vẻ tự nhiên, nghĩ rằng có một tục lệ chi đó. Sau khi họ nói chuyện xong, chúng tôi vào nhà sách, thầy Thiên Ân mới giảng cho tôi biết đó là Ngày Mẹ, theo tục Tây phương. Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng ..

Thiền sư cũng viết:

Thương mẹ là một cái gì rất tự nhiên .. Thương mẹ không phải là một vấn đề luân lý đạo đức. Anh mà nghĩ rằng tôi viết bài này để khuyên anh về luân lý đạo đức là anh lầm. Thương mẹ là một vấn đề hưởng thụ .. Một món quà như mẹ mà còn không vừa ý thì họa chăng có làm Ngọc Hoàng Thượng đế mới vừa ý, mới bằng lòng, mới sung sướng. Nhưng tôi biết Ngọc Hoàng không sung sướng đâu, bởi Ngọc Hoàng là đấng tự sinh, không bao giờ có diễm phúc có được một bà mẹ.

Cuối cùng bản văn, Thiền sư viết:

Ðó là điệp khúc tôi muốn ca hát cho anh nghe hôm nay. Và anh hãy ca, chị hãy ca cho cuộc đời đừng chìm trong vô tâm, quên lãng. Ðóa hoa màu hồng tôi cài trên áo anh rồi đó. Anh hãy sung sướng đi!

Như vậy ban đầu bông hoa ở đây không nhất thiết là hoa hồng. Tuy nhiên, khi tập tục này du nhập vào Việt Nam, thì hoa hồng là loại hoa được sử dụng phổ biến nhất. Tại các chùa và hội đoàn Việt Nam, vào ngày lễ Vu Lan thường có nghi thức “bông hồng cài áo”, là cài bông hồng cho những ai còn mẹ và bông trắng cho những ai mất mẹ, nhắc nhở về lòng hiếu thảo và tình người.


– Bài viết: Bông hồng cài áo
– Nguồn tin: Wikipedia
– Đường dẫn: https://vi.wikipedia.org/
– Thời gian khai thác: 2021.10.21 19:10 VST


Về hoàn cảnh ra đời ca khúc Bông Hồng Cài Áo, nhạc Phạm Thế Mỹ kể lại:

“Năm 1963, do tham gia phong trào đấu tranh của Phật giáo, tôi bị chính quyền cũ bắt giam một năm. Ở trong tù, người tôi nghĩ đến nhiều nhất là mẹ. Vì vậy, khi ra tù, tình cờ đọc được tập văn xuôi Bông Hồng Cài Áo của Thiền sư Thích Nhất Hạnh, những tình cảm trìu mến về mẹ lại bùng lên và tôi đã hoàn thành ca khúc Bông Hồng Cài Áo sau đó”.

Anh Sơn Huy (Nguyễn Ngọc Túy) – người học trò cũ của nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ – kể về một kỷ niệm đặc biệt với ca khúc Bông Hồng Cài Áo:

“Vào những năm đệ thất hay đệ lục (khoảng năm 1963-1964), lúc đó tôi đang hát trong ban Tiếng Thùy Dương của nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ tại Đà Nẵng, một buổi chiều đến nhà nhạc sĩ để tập nhạc như thường lệ, tôi vô cùng ngạc nhiên nhìn thấy thầy của mình đang ngồi nghiêm vòng tay bên cạnh cây đàn piano quen thuộc ở góc nhà. Thấy tôi bước vào, thầy nói rằng: ‘Thầy có lỗi bị mẹ thầy phạt, vậy em đứng chờ đi, khi nào mẹ thầy tha thì thầy sẽ dạy e­m’. Ngay lúc đó, mẹ thầy từ nhà sau bước ra và nói: ‘Thôi học trò con đến rồi, mẹ tha cho con đó’. Nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ đứng dậy và nói ‘Con cảm ơn mẹ!’. Hình ảnh cảm động đó đeo đuổi tôi suốt đời vì chỉ có tình yêu thương mẹ vô vàn, bằng cả tấm lòng quý mến vô biên, nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ mới viết được ca khúc Bông Hồng Cài Áo”.


– Bài viết: Thương quá tình ca Phạm Thế Mỹ
– Tác giả: Trần Trung Sáng
– Nguồn tin: Báo Đà Nẵng
– Xuất bản: 2013.01.18 08:36
– Đường dẫn: https://baodanang.vn/
– Thời gian khai thác: 2021.10.21 19:12 VST


Đọc thêm: Những ngày xưa thân ái – Phạm Thế Mỹ


Lời bài hát

Một bông hồng cho em
một bông hồng cho anh
và một bông hồng cho những ai
cho những ai đang còn Mẹ
đang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn
rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
như đóa hoa không mặt trời
như trẻ thơ không nụ cười
ngỡ đời mình không lớn khôn thêm
như bầu trời thiếu ánh sao đêm

Mẹ, Mẹ là giòng suối dịu hiền
Mẹ, Mẹ là bài hát thần tiên
là bóng mát trên cao
là mắt sáng trăng sao
là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối

Mẹ, Mẹ là lọn mía ngọt ngào
Mẹ, Mẹ là nải chuối buồng cau
là tiếng dế đêm thâu
là nắng ấm nương dâu
là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời

Rồi một chiều nào đó anh về
nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
rồi nói, nói với Mẹ rằng
“Mẹ ơi, Mẹ ơi, Mẹ có biết hay không?”
– Biết gì? “Biết là, biết là con thương Mẹ không?

Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
thì xin anh thì xin em
hãy cùng tôi vui sướng đi

hãy cùng tôi vui sướng đi ..

Cảm ơn Quý Cô Bác, Anh Chị đã ghé thăm Vàng Son! Tư liệu trên Vàng Son được sưu tầm và tổng hợp từ các Quý Báo, Quý Đài trong và ngoài nước. Bằng việc nhấp vào đường dẫn gốc ở mục trích dẫn (nếu có), Quý Cô Bác, Anh Chị có thể xem đầy đủ nội dung bài viết, đồng thời góp phần ủng hộ các phóng viên, biên tập viên - những người đã dày công biên soạn, chắt lọc để đem đến cho chúng ta những nguồn tư liệu tuyệt vời.

Việc đặt quảng cáo/quyên góp giúp Vàng Son có thêm kinh phí duy trì website qua từng năm, rất mong Quý Cô Bác, Anh Chị thông cảm nếu như điều này gây ảnh hưởng đến trải nghiệm trong quá trình sử dụng. Mọi ý kiến đóng góp, phê bình, ... thân mời Quý Cô Bác, Anh Chị để lại bình luận ở mỗi bài đăng hoặc gửi liên hệ thông qua Trang Liên Hệ. Vàng Son xin chân thành cảm ơn!

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận