Nhiều người biết Trần Đăng Khoa là một ‘thần đồng’ thơ, nhưng có lẽ ít người biết nhà thơ có thời mang quân hàm xanh với chiếc mỏ neo thân thuộc. Đấy là những năm thập niên 80, thế kỷ XX, Trần Đăng Khoa ở Phòng Tuyên huấn, Bộ Tư lệnh Hải quân. Anh có dịp đi nhiều vùng biển Tổ quốc, đến nhiều đơn vị hải quân, từ những hạm đội, hải đoàn đến những đảo xa tận Trường Sa. Hầu như đến đâu anh cũng có thơ, chỉ lướt một số đầu bài cũng có thể thấy điều đó: Ghi ở đảo chìm, Chiều Cát Bà, Lính đảo hát tình ca trên đảo, Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn, đặc biệt, bài Thơ tình người lính biển được nhiều người ưa thích, thuộc lòng, nhất là sau khi được phổ nhạc ..
Thơ tình người lính biển ra đời vào năm 1981, lúc ấy chàng nhà thơ mặc áo lính Trần Đăng Khoa vừa chính thức thuộc biên chế của Bộ Tư lệnh Hải quân và có nhiều điều kiện để trực tiếp sống với lính đảo. Thời điểm ấy anh cùng nhạc sĩ Thế Dương đi dọc tuyến đảo Trường Sa, sống cùng lính đảo. Trần Đăng Khoa đã có nhiều bài thơ về biển. Tuy vậy, khi gặp anh, các chiến sĩ bảo: “Anh viết thật quá. Nhưng dữ dội, vất vả và khắc nghiệt quá. Anh phải vôi ve cho chúng em một tí, để cuộc sống chúng em nó tươi tắn hơn”. Nhạc sĩ Thế Dương cũng bảo: “Có lẽ chúng mình phải làm một bản tình ca cho lính”. Thế là Trần Đăng Khoa viết ngay ca từ cho nhạc sĩ Thế Dương. Thơ tình người lính biển ra đời trong chớp nhoáng như vậy.
Bài thơ Thơ tình người lính biển nguyên thủy là ca từ để dành cho nhạc sĩ Thế Dương phổ nhạc. Thế Dương là tác giả của bài hát hải quân rất nổi tiếng Lướt sóng ra khơi. Ông cũng là người đầu tiên phổ bài thơ này. Sau đó bài thơ được in trên tờ báo Văn nghệ vào năm 1982 trong cả một chùm thơ 4 bài và được in trên trang nhất. Ít lâu sau có thêm nhạc sĩ Nguyễn Đăng Nước phổ thành một ca khúc rất khỏe khoắn, tươi tắn. Nhạc sĩ giữ nguyên phần ca từ. Sau Đăng Nước là nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ nhạc và với giai điệu nhẹ nhàng, đằm thắm, bài hát nhanh chóng trở thành một ‘hit’ vào thời điểm những năm 1983, 1984 ..
Nguồn tư liệu:
+ https://thethaovanhoa.vn/ (Tổ quốc một bên, Tình yêu một bên)
+ https://thanhnien.vn/ (Những giai điệu biển đảo – Chút thư tình người lính biển)
+ http://baobacgiang.com.vn/ (Người lính biển trong thơ Trần Đăng Khoa)
Thơ tình người lính biển – Trần Đăng Khoa
Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên
Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên
Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn
Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trời, nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên
Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên
Vòm trời kia có thể sẽ không em
Không biển nữa. Chỉ mình anh với cỏ
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên…
1981
Lời bài hát
Khi chia tay anh dạo trên bến cảng
biển một bên và em một bên
biển ồn ào, em lại dịu êm
anh như con tàu lắng sóng từ hai phía
biển một bên và em một bên
Cho dẫu mai đây xa ánh đèn thành phố
anh đến buông neo nơi thăm thẳm ánh sao trời
anh vẫn thấy đời không lẻ loi
biển một bên và em một bên
Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
cơn bão chưa ngưng trong tâm hồn biết bao người
anh đứng gác trời khuya đảo vắng
biển một bên và em một bên
Cho dẫu nơi kia thôi không còn biển nữa
không có em yêu anh chỉ còn với cỏ
cho dẫu thế thì anh vẫn nhớ
biển một bên và em một bên
biển một bên và em một bên ..