Vangson.info xin gửi đến quý độc giả một trích đoạn trong bài phỏng vấn của Báo Thanh Niên với nhạc sĩ Hàn Châu về các nhạc phẩm “Về Quê Ngoại”, “Tình Nhỏ Mau Quên” và “Trên Dòng Sông Nhỏ”.
PV: Hình như mỗi ca khúc của anh đều chứa đựng một chuyện tình?
– Đúng vậy, chỉ trừ ca khúc Về Quê Ngoại. Đó là những hồi ức về một thời tuổi nhỏ tôi sống với bà ngoại ở tít ngoài Bình Định, bởi thế mới:
Anh xin mời em đi về miền quê xa lắc lơ
Nơi quê hương anh có hàng dừa xanh
có ngàn câu hò thắm tình dân tộc.
Anh xin mời em đi về quê ngoại một lần thôi,
nơi anh chào đời ngoại ru bùi ngùi,
bao năm vất vả mưa nắng ngược xuôi ..
Còn những ca khúc khác, tôi cố tình lồng vào trong đó một chuyện tình nho nhỏ, nhẹ nhàng: Một người con trai từ thành phố về thăm quê, gặp lại cô hàng xóm thời thơ ấu nay đã biết mắc cỡ, làm duyên rồi đôi bên nảy sinh ý tình. Thế nhưng, khi chàng trai trở lên thành phố thì cô gái dưới quê cũng đã vội lấy chồng – Tình Nhỏ Mau Quên. Hoặc là chuyện tình của cô lái đò đưa khách sang sông với một chàng nghệ sĩ – Trên Dòng Sông Nhỏ ..
Đọc thêm: Hàn Châu & Những sáng tác để đời
– Bài viết: Nhạc sĩ Hàn Châu: Mỗi ca khúc là một câu chuyện nho nhỏ
– Tác giả: Hà Đình Nguyên
– Nguồn tin: Báo Bình Định (dẫn nguồn Báo Thanh Niên ngày 30-10-2003)
– Xuất bản: 2003.10.30 17:44
– Đường dẫn: http://www.baobinhdinh.com.vn/
– Thời gian khai thác: 2021.07.05 12:09 VST
Về Quê Ngoại
Anh xin mời em đi về miền quê xa lắc lơ
nơi quê hương anh có hàng dừa xanh
có ngàn câu hò thắm tình dân tộc
anh xin mời em đi về quê ngoại một lần thôi
nơi anh chào đời ngoại ru bùi ngùi
bao năm vất vả mưa nắng ngược xuôi
Qua bao ngày thơ kỷ niệm mộng mơ anh đã ghi
bao nhiêu năm qua chẳng về làng quê
chắc ngoại đã già tóc bạc da mồi
ơi quên làm sao kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ
anh mơ từng mùa cơn gió dật dờ
ru anh giấc mộng thiêm thiếp vào mơ
Đây là quê hương anh
một giòng sông xanh nước chảy êm đềm
đây là nhịp cầu tre
nối liền hai thôn sớm nắng chiều mưa
hôm nay anh về vun lại hàng cau
tháng năm dãi dầu cằn cỗi từ lâu
cho anh sống lại tuổi thơ ban đầu đã mất từ lâu
Em vui nhiều không khi mặt trời lên trên khóm tre
con chim xinh xinh nó chuyền cành me
xuống đậu sau hè uống giọt nắng hồng
em thương nhiều không lưng ngoại đã còng vì thời gian
quê hương đời đời câu hát ngọt lời
anh vui sống lại như máu về tim ..
Tình Nhỏ Mau Quên
Hôm nao hoa phượng nở về quê ghé thăm nhà em
em như con chim nhỏ, chạy quanh nép sau chân rèm
lặng thầm nhìn anh đăm đăm, rồi thẹn thùng che mắt biếc
bé nay không còn cô bé như năm nào, em đã lớn thật rồi
Hôm nay em đã thành nàng con gái xinh thật xinh
đôi môi tươi thơm nồng, làm anh ngẩn ngơ trong lòng
để rồi làm sao anh quên, lần hẹn hò em đã đến
dắt nhau qua cầu, đuổi bắt nhau trên đồi, tình yêu nói thành lời
Rồi ngày vui qua mau, anh gửi lại em lời chào
gửi lại em một mối tình hồng, tình nồng hai đứa yêu nhau
anh gửi lại cho em, cầu tre lắc lẻo đôi bờ
nhịp cầu tre một thuở mong chờ, đôi mình dệt mối tình thơ
Sau bao năm xa nhà, chiều qua ghé thăm nhà em
nhưng em yêu đâu rồi, còn chăng mái tranh im lìm
hỏi nhịp cầu tre đong đưa, hỏi từng dòng sông tím ngắt
nói em theo chồng, em đã quên câu thề, lòng anh thấy não nề ..
Trên Dòng Sông Nhỏ
Quê hương tôi có dòng sông nhỏ, có dòng sông nhỏ
ngày thường có con đò đưa đón khách sang sông
khách sang sông có lắm khách đa tình
ngỏ lời ong bướm, ngỏ lời trăng gió với cô lái đò đưa
Cô ngây thơ chỉ cười vui vẻ, mắt cười e lệ
để lòng khách đa tình thêm xao xuyến bâng khuâng
bước sang sông khách chẳng muốn lên bờ
quên giờ quên giấc, quên trời quên đất bởi cô lái đò đưa
Cô lái đò đưa
đò đưa qua từng bến cạn, qua từng bến sâu
sông sâu dù sâu cũng dễ thăm dò
mấy ai lấy thước mà đo lòng người
nên lời ong bướm gió trăng
cũng chỉ làm gợn chút bâng khuâng
cô lái đò rằng lòng chỉ ghé bên trong
không ghé bến đục để vui lòng mẹ cha
Qua năm sau có chàng khách lạ, dáng người nho nhỏ
chàng nghệ sĩ lên đò vai khoác áo phong sương
nghệ sĩ sang sông cô lái thấy tim mình
bỏ thuyền bỏ bến, bỏ chèo bỏ lái, cô gái bước sang sông
Để bao chàng tình si, để bao chàng thẩn thơ
cô lái bước lên bờ
để bao chàng ngẩn ngơ, để bao chàng làm thơ
cô lái bước lên bờ ..