Giống như tên gọi bằng tiếng Scotland, Auld Lang Syne được dịch ra tiếng Anh là Old Long Since (Những Ngày Xa Xưa). Đây là một bài hát cổ, có lịch sử hơn 200 năm. Không thể nhắc đến Auld Lang Syne mà quên đi cái tên Robert Burns (1759-1796), người đã có công sáng tác lời và phổ nhạc cho bài hát theo một giai điệu dân ca cổ.
Robert Burns là nhà thơ vĩ đại của Scotland, […] rất nổi tiếng với việc sưu tầm dân ca khắp lãnh thổ Scotland, chỉnh sửa hoặc biên tập lại cho phù hợp. Auld Lang Syne là một trường hợp như vậy. Năm 1788, ông gửi bản thảo của bài hát đến Viện bảo tàng Âm nhạc Scotland với lời nhắn:
"Bài hát sau đây, một bài hát rất cổ, thuộc về những thời đại xa xưa và chưa bao giờ được in ra hay thậm chí chép tay lại cho đến khi tôi ghi ra từ tiếng hát của một cụ già".
Trong suốt cuộc đời mình, Robert Burns khiêm tốn chưa bao giờ tự nhận mình là cha đẻ của Auld Lang Syne nhưng các học giả vẫn khẳng định công lao to lớn không thể phủ nhận của ông trong việc hình thành nên ca khúc như nó được biết đến ngày nay ..
Đọc thêm:
Happy New Year – Benny Andersson & Björn Ulvaeus
– Bài viết: ‘Auld Lang Syne’, khúc ca giao thừa nhiều hoài niệm
– Tác giả: Anh Trâm
– Nguồn tin: VnExpress
– Xuất bản: 2013.12.31 19:00
– Đường dẫn: https://vnexpress.net/
– Thời gian khai thác: 2021.12.16 21:58 VST
Scots version
Should auld acquaintance be forgot,
And never brought to mind?
Should auld acquaintance be forgot,
And auld lang syne?
For auld lang syne, my jo,
For auld lang syne,
We’ll tak a cup o’ kindness yet,
For auld lang syne.
And surely ye’ll be your pint-stowp!
And surely I’ll be mine!
And we’ll tak a cup o’ kindness yet,
For auld lang syne.
We twa hae run about the braes
And pu’d the gowans fine;
But we’ve wander’d mony a weary foot
Sin auld lang syne.
We twa hae paidl’d i’ the burn,
Frae mornin’ sun till dine;
But seas between us braid hae roar’d
Sin auld lang syne.
And there’s a hand, my trusty fiere!
And gie’s a hand o’ thine!
And we’ll tak a right guid willy waught,
For auld lang syne.
English version
Should old acquaintance be forgot,
And never brought to mind?
Should old acquaintance be forgot,
And old lang syne?
For auld lang syne, my dear,
For auld lang syne,
We’ll take a cup of kindness yet,
For auld lang syne.
And surely you’ll buy your pint cup!
And surely I’ll buy mine!
And we’ll take a cup o’ kindness yet,
For auld lang syne.
We two have run about the slopes,
And picked the daisies fine;
But we’ve wandered many a weary foot,
Since auld lang syne.
We two have paddled in the stream,
From morning sun till dine;
But seas between us broad have roared
Since auld lang syne.
And there’s a hand my trusty friend!
And give me a hand o’ thine!
And we’ll take a right good-will draught,
For auld lang syne.