Nỗi Nhớ Mùa Đông ra đời trong một ngày hè của Sài Gòn, khi nhạc sĩ nhớ da diết cái lạnh xứ Bắc, nhớ người thân và bạn bè. Khi đọc bài thơ ngắn Không đề gửi mùa đông của Thảo Phương, ông xúc động và đồng cảm rồi viết thêm ca từ tạo nên nhạc phẩm hoàn chỉnh.
Nhạc sĩ dùng “gió mùa đông bắc se lòng”, “tiếng chuông chùa xa vắng” .. gợi cảm giác lạnh lẽo và nỗi nhớ bất tận. Một Hà Nội hoài cổ, cũ kỹ, buồn nhưng bình yên đến lạ lùng. Câu hát “Làm sao về được mùa đông” như lời Phú Quang thúc giục những gì đẹp đẽ trong quá khứ quay trở lại, để rồi cuối cùng phải “thôi đành ru lòng mình vậy, vờ như mùa đông đã về” ..
– Bài viết: Mùa đông trong tình khúc Phú Quang
– Tác giả: Hiểu Nhân
– Nguồn tin: VnExpress
– Xuất bản: 2021.12.10 09:06
– Đường dẫn: https://vnexpress.net/
– Thời gian khai thác: 2023.07.30 22:31 VST
– Lưu trữ: PDF
Đọc thêm:
Dạ khúc – thơ: Hoàng Phủ Ngọc Tường, nhạc: Phú Quang
Không đề gửi mùa đông – Thảo Phương
Dường như ai đi ngang cửa,
Hay là ngọn gió mải chơi?
Chút nắng vàng thu se nhẹ,
Chiều nay,
Cũng bỏ ta rồi.
Làm sao về được mùa đông?
Chiều thu – cây cầu…
Đã gãy.
Lá vàng chìm bến thời gian,
Đàn cá – im lìm – không quẫy.
Ừ, thôi…
Mình ra khép cửa,
Vờ như mùa đông đang về!
SG – 8.1992
Lời bài hát
Dường như ai đi ngang cửa
gió mùa đông bắc se lạnh
chút lá thu vàng đã rụng
chiều nay cũng bỏ ta đi
Nằm nghe xôn xao tiếng đời
mà ngỡ ai đó nói cười
bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy
giờ đây cũng bỏ ta đi
Làm sao về được mùa đông
dòng sông đôi bờ cát trắng
làm sao về được mùa đông
để nghe chuông chùa xa vắng (mùa thu cây cầu đã gãy)
thôi đành ru lòng mình vậy
vờ như mùa đông đã về ..