Chuyện tình Ngưu Lang Chức Nữ – Lê Minh Bằng (Mạc Phong Linh)

Cập nhật lần cuối: 25/05/2021 18:34

Ngưu Lang Chức Nữ là câu chuyện cổ tích có xuất xứ từ Trung Quốc, nổi lên từ thời nhà Hán qua lễ Thất Tịch (ngày 7 tháng 7 âm lịch), và theo dòng chảy văn hóa câu chuyện này lan qua các nước Hàn Quốc, Nhật Bản và Việt Nam.

Trên Wikipedia ghi nhận có 2 phiên bản (của Trung Quốc & của Việt Nam) dành cho chuyện tình này ..

 

Phiên bản của Trung Quốc kể rằng:

Chàng chăn bò trẻ tuổi tên là Ngưu Lang nhìn thấy bảy cô tiên xinh đẹp đang tắm trong hồ và đang đùa giỡn vui vẻ với nhau. Được cổ vũ bởi người bạn đồng hành tinh quái là một con bò đực, chàng đã lấy trộm váy áo của họ và chờ đợi xem điều gì sẽ xảy ra. Các nàng tiên đã cử cô em út xinh đẹp nhất là Chức Nữ ra để lấy lại váy áo. Nàng đành phải làm theo, nhưng do Ngưu Lang đã nhìn thấy thân thể trần tục của Chức Nữ nên nàng đành chấp thuận lời cầu hôn của chàng.

Chức Nữ đã chứng tỏ mình là một người vợ tuyệt vời, còn Ngưu Lang là một người chồng tốt và họ đã sống bên nhau hạnh phúc. Nhưng Thiên Hậu (mẹ Chức Nữ) nhận ra rằng một kẻ tầm thường như Ngưu Lang lại dám cưới một nàng tiên đẹp và bà đã điên tiết. Bà rút cái kẹp tóc của nàng rồi vạch ra một con sông rộng trên bầu trời (sông Ngân) để chia cắt đôi tình lang mãi mãi.

Chức Nữ phải vĩnh viễn ngồi trên một bờ sông, buồn bã dệt vải, còn Ngưu Lang chỉ nhìn thấy vợ mình từ xa và phải chịu trách nhiệm nuôi hai con.

Nhưng có một ngày, đàn quạ nọ cảm thấy thương cho đôi vợ chồng, chúng bay lên trời làm cầu để hai người có thể gặp nhau trong một đêm – là đêm thứ bảy của tháng Bảy âm lịch. Vì thương tiếc cho đôi vợ chồng, Ngọc Hoàng đã đặc xá cho Ngưu Lang và Chức Nữ mỗi tháng được gặp nhau một lần. Đồng thời cũng trong thời gian đó, Ngưu Lang đã tìm được quả “Hoa Tiên” (là quả mà Hằng Nga đã từng ăn) vì vậy Ngọc Hoàng cùng với Vương Mẫu đã cho Ngưu Lang và chức Nữ cùng ở bên nhau nuôi con mãi mãi không bao giờ chia lìa ..

 

Phiên bản của Việt Nam kể rằng:

Ngưu Lang là vị thần chăn trâu của Ngọc Hoàng Thượng đế, vì say mê một tiên nữ phụ trách việc dệt vải tên là Chức Nữ nên bỏ bê việc chăn trâu, để trâu đi nghênh ngang vào điện Ngọc Hư. Chức Nữ cũng vì mê tiếng tiêu của Ngưu Lang nên trễ nải việc dệt vải. Ngọc Hoàng giận dữ, bắt cả hai phải ở cách xa nhau, người đầu sông Ngân, kẻ cuối sông.

Sau đó, Ngọc Hoàng thương tình nên ra ơn cho hai người mỗi năm được gặp nhau vào ngày 7 tháng Bảy âm lịch. Khi tiễn biệt nhau, Ngưu Lang và Chức Nữ khóc sướt mướt. Nước mắt của họ rơi xuống trần hóa thành cơn mưa và được người dưới trần gian đặt tên là mưa ngâu.

Thời bấy giờ sông Ngân trên thiên đình không có một cây cầu nào cả nên Ngọc Hoàng mới ra lệnh cho làm cầu để Ngưu Lang và Chức Nữ được gặp nhau. Các phường thợ mộc ở trần thế được vời lên trời để xây cầu. Vì mạnh ai nấy làm, không ai nghe ai, họ cãi nhau chí chóe nên đến kỳ hạn mà cầu vẫn không xong. Ngọc Hoàng bực tức, bắt tội các phường thợ mộc hóa kiếp làm quạ lấy đầu sắp lại làm cầu cho Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau.

Vì thế cứ tới tháng bảy là loài quạ phải họp nhau lại để chuẩn bị lên trời bắc Ô kiều. Khi gặp nhau, nhớ lại chuyện xưa nên chúng lại lao vào mổ nhau đến xác xơ lông cánh. Ngưu Lang và Chức Nữ lên cầu, nhìn xuống thấy một đám đen lúc nhúc ở dưới chân thì lấy làm gớm ghiếc, mới ra lệnh cho đàn chim ô thước (quạ) mỗi khi lên trời làm cầu thì phải nhổ sạch lông đầu.

Từ đó, cứ tới tháng bảy, loài quạ lông thì xơ xác, đầu thì rụng hết lông. Tuy nhiên sau một thời gian vì cảm thương cho sự chia lìa của đôi vợ chồng, Ngọc Hoàng đã trả lại hình hài cho những người thợ mộc và ra lệnh họ phải làm một cây cầu thật vững chắc để Ngưu Lang và Chức Nữ có thể gặp nhau. Từ đó, Ngưu Lang và Chức Nữ được sống bên nhau mãi mãi ..

 

Nguồn tư liệu:
+ https://vi.wikipedia.org/ (Ngưu Lang Chức Nữ – Wikipedia)

 

Lời bài hát

Ngày xưa Ngưu Lang Chức Nữ
sống bên nhau không xa một giờ
ngày xưa nay Ngưu Lang Chức Nữ
sống yêu thương khó tả khó ngờ
tình yêu trao nhau gắn bó
khiến cho ai thấy việc chẳng lo
trời xanh không thương hai người
nên bắt đày chia cách đôi bờ

Đầu sông cuối sông Ngân Hà
khổ thương nhớ nhau trông chờ
tình nên thơ thành bơ vơ xa cách mịt mờ
tủi thân chữ yêu không thành
cả đôi khóc than duyên tình
mà tại sao niềm khổ đau không thấu trời xanh

Ngày nay đôi ta đắm đuối
sống bên nhau yêu đương vời vợi
dù cho say mê sớm tối
vẫn khuyên nhau gắn trọn kiếp người
tình yêu cao hơn thác núi
cũng bao la khác nào biển khơi
mà sao hôm nay ông trời
chia rẽ mình xa cách muôn đời ..

Cảm ơn Quý Cô Bác, Anh Chị đã ghé thăm Vàng Son! Tư liệu trên Vàng Son được sưu tầm và tổng hợp từ các Quý Báo, Quý Đài trong và ngoài nước. Bằng việc nhấp vào đường dẫn gốc ở mục trích dẫn (nếu có), Quý Cô Bác, Anh Chị có thể xem đầy đủ nội dung bài viết, đồng thời góp phần ủng hộ các phóng viên, biên tập viên - những người đã dày công biên soạn, chắt lọc để đem đến cho chúng ta những nguồn tư liệu tuyệt vời.

Việc đặt quảng cáo/quyên góp giúp Vàng Son có thêm kinh phí duy trì website qua từng năm, rất mong Quý Cô Bác, Anh Chị thông cảm nếu như điều này gây ảnh hưởng đến trải nghiệm trong quá trình sử dụng. Mọi ý kiến đóng góp, phê bình, ... thân mời Quý Cô Bác, Anh Chị để lại bình luận ở mỗi bài đăng hoặc gửi liên hệ thông qua Trang Liên Hệ. Vàng Son xin chân thành cảm ơn!

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận