Bài thơ ấy mang tên Hương Thầm, tác giả sáng tác để tặng người em ruột tên là Phan Hữu Khải. Hồi ấy nhà bà ở Yên Phụ, trong sân có cây bưởi, cứ độ tháng ba về là hương thơm ngào ngạt. Em trai bà thường nhặt hoa rụng và hái hoa tươi cho vào túi để chị xách đi làm.
Ở lớp, có một bạn gái có vẻ rất gắn bó gần gũi với Khải nhưng anh không hay biết, chỉ có người chị đa cảm là để ý. Rồi anh lên đường đi bộ đội, ở chiến trường có lần được nghe Đài tiếng nói Việt Nam ngâm bài thơ, anh viết thư về kể cho chị. Phan Thị Thanh Nhàn chưa kịp hồi âm bà sáng tác bài thơ ấy từ chuyện của anh thì anh đã hy sinh. Anh ngã xuống mà không hề biết rằng mình đã được chị gái tặng riêng cho một bài thơ.
Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn từng chia sẻ trên báo: “Hương Thầm cứ lặng lẽ, đến người đưa tiễn cũng không hay biết, ngay cả khi nằm xuống đất lạnh rồi vẫn không hay biết”.
Hương Thầm sau đó được giải nhì cuộc thi thơ của tuần báo Văn nghệ năm 1969. Đến năm 1984, bài thơ được nhạc sĩ Vũ Hoàng phổ nhạc, như được chắp thêm đôi cánh để càng vươn xa hơn đến mọi miền của tổ quốc.
Đọc thêm: Phượng hồng – thơ: Đỗ Trung Quân, nhạc: Vũ Hoàng
– Bài viết: ‘Hương thầm’ – ký ức về mùa hoa bưởi năm ấy
– Tác giả: Anh Trâm
– Nguồn tin: VnExpress
– Xuất bản: 2014.03.15 11:59
– Đường dẫn: https://vnexpress.net/
– Thời gian khai thác: 2021.08.14 13:44 VST
Hương Thầm – Phan Thị Thanh Nhàn
Cửa sổ hai nhà cuối phố
Không hiểu vì sao không khép bao giờ.
Đôi bạn ngày xưa học cùng một lớp
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa.
Giấu một chùm hoa sau chiếc khăn tay,
Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm,
Bên ấy có người ngày mai ra trận
Họ ngồi im không biết nói năng chi
Mắt chợt tìm nhau rồi lại quay đi,
Nào ai đã một lần dám nói?
Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối
Anh không dám xin,
Cô gái chẳng dám trao
Chỉ mùi hương đầm ấm thanh tao
Không dấu được cứ bay dịu nhẹ.
Cô gái như chùm hoa lặng lẽ
Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu.
(Anh vô tình anh chẳng biết điều
Tôi đã đến với anh rồi đấy…)
Rồi theo từng hơi thở của anh
Hương thơm ấy thấm sâu vào lồng ngực
Anh lên đường
Hương thơm sẽ theo đi khắp
Họ chia tay
Vẫn chẳng nói điều gì
Mà hương thầm thơm mãi bước người đi.
Hương Thầm – Vũ Hoàng
Khung cửa sổ hai nhà cuối phố
chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ
đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
cây bưởi sau nhà ngan ngát hương thơm
Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay
cô bé ngập ngừng sang nhà hàng xóm
bên ấy có người ngày mai ra trận
bên ấy có người ngày mai đi xa
Nào ai đã một lần dám nói
hương bưởi thơm cho lòng bối rối
cô bé như chùm hoa lặng lẽ
nhờ hương thơm nói hộ tình yêu
Hai người chia tay sao chẳng nói điều chi
mà hương thầm theo mãi bước người đi
hai người chia tay sao chẳng nói điều gì
mà hương thầm vương vấn mãi người đi ..