Theo lời kể của một số văn nghệ sĩ, nhà thơ Phạm Văn Bình có một mối tình đẹp khi còn trẻ, nhưng vì không cùng tôn giáo nên cuối cùng đành phải chia tay. Từ sự đau khổ này, ông đã sáng tác bài thơ Chuyện Tình Buồn, sau được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
Nhà thơ Phạm Văn Bình sinh trưởng ở Đông Hà, Quảng Trị. Quê nội ở Phú Lộc, Thừa Thiên. Ông từng trải qua một tuổi thơ rất gian nan khổ nhọc nhưng vẫn quyết chí học hành.
Theo như một số tài liệu, thì nhà thơ Phạm Văn Bình:
- Từng theo học: Thánh Tâm, Nguyễn Hoàng, Quảng Trị, Quốc Học, Đại Học Văn Khoa, Huế.
- Từng giảng dạy Việt Văn và Sử Địa ở trường trung học Bán Công Đông Hà.
- Cựu SVSQ/Thủ Đức, khóa 24/TB.
- Cựu Sĩ Quan Tâm Lý Chiến kiêm Phóng Viên Chiến Trường của Sư Đoàn TQLC/VNCH.
- Có thơ đăng trên tạp chí Khởi Hành, Văn, Bách Khoa, Ngàn Khơi, Tuổi Ngọc, Tiền Tuyến, Chiến Sĩ Cộng Hòa và Tiền Phong.
Đã xuất bản:
- Lối Xưa Thiên Đường (tuyển tập truyện ngắn), Tuổi Ngọc xuất bản
- Dòng Sông Trước Mặt (tuyển tập truyện ngắn), viết chung với Song Linh, Trần Văn Phú, Huỳnh Ngọc Toàn.
- Chiến Ca Mùa Hè (tuyển tập thơ), viết chung với Phạm Lê Phan.
Đọc thêm: Bên cầu biên giới – Phạm Duy
– Bài viết: Tác giả bài thơ Chuyện tình buồn được phổ nhạc, nhà thơ Phạm Văn Bình đã ra đi
– Nguồn tin: Thanh Thúy (trích từ Thế Giới Nghệ Sĩ, số 181, phát hành ngày 27 tháng 7, 2018)
– Đường dẫn: https://thanhthuy.me/
– Thời gian khai thác: 2021.07.24 20:36 VST
Chuyện Tình Buồn – Phạm Văn Bình
Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Anh dặm trường mê mải
Đời chia hai nhánh sông.
Những thư tình ngây dại
Những vai mềm, môi ngoan
Những hẹn hò cuống quýt
Trên lối xưa thiên đàng
Thôi cũng đành chôn kín
Dưới đáy huyệt thời gian.
Ngày nhà em pháo nổ
Anh cuộn mình trong chăn
Như con sâu làm tổ
Trong trái vải cô đơn
Ngày nhà em pháo nổ
Tâm hồn anh nhuốm máu
Ôi nhát chém hư vô
Ôi nhát chém hư vô.
Năm năm rồi đi biệt
Anh chẳng về lối xưa
Sân giáo đường cỏ mọc
Gác chuông nằm chơ vơ
Chúa buồn trên thánh giá
Mắt nhạt nhoà mưa qua
Trên cánh buồm ký ức
Sóng thời gian lô xô.
Ngồi bâng khuâng nhớ biển
Bên bãi đời quạnh hiu
Anh mang hồn thuỷ thủ
Cùng năm tháng phiêu du.
Anh một đời rong ruổi
Em tay bế tay bồng
Chiều hắt hiu xóm đạo
Hồi chuông giáo đường vang.
Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Bao kỷ niệm chôn kín
Dường như đã lãng quên.
Năm năm rồi trở lại
Một màu tang ngút trời
Thương người em năm cũ
Đêm goá phụ bên song.
Chuyện Tình Buồn – Phạm Duy
Năm năm rồi không gặp
từ khi em lấy chồng
anh dặm trường mê mãi
đời chia như nhánh sông
Phong thư tình ngây dại
và vai môi ướt mềm
những hẹn hò quấn quýt
trên lối xưa thiên đàng
Ngày nhà em pháo nổ
anh cuộn mình trong chăn
như con sâu làm tổ
trong trái vải cô đơn
Ngày nhà em pháo nổ
tâm hồn anh nhuốm máu
ôi nhát chém hư vô
ôi nhát chém hư vô
Năm năm rồi đi biệt
đường xưa chưa lối về
trong điều hiu gió cuốn
nằm chơ vơ gác chuông
Năm năm rồi cách biệt
cỏ hoang sân giáo đường
chúa buồn trên thánh giá
mắt nhạt nhòa mưa qua
Ngồi bâng khuâng nhớ biển
bên bãi đời quạnh hiu
anh mang lòng thủy thủ
cùng năm tháng phiêu du
Anh một đời rong ruổi
em tay bế tay bồng
chiều hắt hiu xóm đạo
hồi chuông giáo đường vang
Năm năm rồi không gặp
từ khi em lấy chồng
bao kỉ niệm chôn kín
dường như đã lãng quên
Năm năm rồi trở lại
một màu tang ngút trời
thương người em năm cũ
thương góa phụ bên sông ..