Khi nhận được câu hỏi từ khán giả: “Chú là người đàn ông trong bài hát bỏ quên cây đàn ở nhà người phụ nữ nào, hay là được hư cấu trong hoàn cảnh nào?”. Cố nhạc sĩ Phạm Duy chia sẻ: “Tôi làm bài hát Cây Đàn Bỏ Quên từ lúc mười tám đôi mươi tuổi, lúc đó tôi tham lắm. Tôi đã được một người yêu tặng một bông hoa, để bông hoa ấy trên cây đàn. Tôi tự hỏi, cô ấy yêu cây đàn hay yêu tôi? Bây giờ tôi già rồi, chắc tôi không cần phải tự hỏi nữa. Cô đó cách đây 80 năm rồi, chắc đã yêu cây đàn và yêu cả người già này nữa” ..
Trong Liveshow Ngày Trở Về, cố nhạc sĩ đã tâm sự rằng:
“Trong năm 1945, trên đường Nam Tiến, tôi soạn ít nhiều bản nhạc hùng nhưng tôi cũng không quên soạn nhạc tình. Vào lúc tôi còn trẻ, tình ca của tôi mới chỉ là tình ca ấp úng, soạn cho những người tình tưởng tượng .. và không được trả lời. Bài Cây Đàn Bỏ Quên soạn trên bãi biển Phan Rang vào lúc tôi xung phong vào Nam Bộ để kháng chiến là một thứ tình ca ấp úng, nói lên tâm sự của một chàng nhạc sĩ trẻ không dám hỏi thẳng người đẹp mà chỉ dám tự hỏi mình rằng: Người đẹp hay người đời yêu mình hay chỉ yêu cây đàn mà thôi?”
Lời bài hát
Hôm xưa tôi đến nhà em
ra về mới nhớ rằng quên cây đàn
tình tang tính tính tình tang
Đêm khuya thao thức mơ màng
chờ mai tìm đến cô nàng ngây thơ
tình tang tính tính tình tang
Hôm sau tôi đến nhà em
cây đàn nằm đó nhưng em đâu rồi
tình tang tính tính tình tang
Bông hoa trên phím tươi cười
người tiên tặng đoá hoa đời xinh xinh
tình tang tính tính tình tang
Tôi nâng niu cây đàn, tình tang, đem về say đắm
tôi nâng niu hoa vàng, tình tang
khi bông hoa úa tàn, tình tang
lòng tôi vấn vương, nhớ người hay nhớ hương
tình tang
Đàn ôi ! Thôi cứ lên tiếng than
hay cứ reo nỗi hoan
trên đường lên viễn phương
Người ơi ! Tôi thường hay muốn biết
với tình hoa thắm thiết
yêu tôi hay yêu đàn
yêu tôi hay yêu đàn? ..