Nhạc phẩm Tuổi Hồng Thơ Ngây được yêu thích và lan truyền trong giới sinh viên và học sinh cấp 3 vào khoảng cuối thập niên 1980.
Chuyện kể rằng, chàng trai đó tên là Lê Thái Tuấn (có nơi lại ghi là: Nguyễn Trung Kiên), sinh viên năm tư trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Khi biết người yêu không giữ lời hẹn ước đã đi lấy chồng, anh buồn bã về phòng (tầng 4 – kí túc xá) và viết ra bài thơ “Tuổi Hồng Thơ Ngây” như một lá thư tuyệt mệnh, rồi thả mình từ tầng 4 xuống để thoát khỏi những tuyệt vọng kia.
Một người bạn của anh đã tìm thấy bài thơ và đã giúp phổ nhạc cho những lời buồn mà anh gửi lại cuộc đời lần sau cuối ..
∗ ∗ ∗
Cũng có ý kiến cho rằng anh vẫn còn sống, sau quãng thời gian đau khổ đó, anh đã đi du học rồi định cư ở nước ngoài.
Phần nhạc điệu của “Tuổi Hồng Thơ Ngây” được cho là gần giống với 2 bản: “Love Cannot Be Done” (tạm dịch: Mối tình dang dở) của Hàn Quốc & “Pas un jour sans une ligne (Baby Lou)” của Pháp.
Nguồn tư liệu:
+ http://loinguyen.quydien.com/ (Lời Nguyền Bài Hát Tuổi Hồng Thơ Ngây)
+ https://vi.wikipedia.org/ (Tuổi hồng thơ ngây – Wikipedia)
+ http://danviet.vn/ (Tuổi Hồng Thơ Ngây: Mối tình học trò và cái kết bi thương)
Lời bài hát
Tuổi hồng thơ ngây dưới mái trường
ấu thơ đã đi qua rồi
để lại trong tôi một nỗi buồn
nói lên tiếng yêu thầm lặng
anh chờ tin em
Xưa chúng ta chung trường
cùng nhau kết hoa ước hẹn
mà sao bỗng dưng em lại
bỏ quên hoa, quên tình tôi
em lại ra đi không lời giã từ
tháng năm cách xa dần trôi
anh chờ tin em
Khi biết tin em rồi
lòng anh bỗng se thắt lại
và khi tiếng chuông giáo đường
đổ ngân vang xe hoa ngừng lại
em là cô dâu, em mặc áo hồng
sánh vai bước đi bên chồng
tình anh cô đơn
Kỷ niệm trong tôi
không bao giờ nhạt phai
dẫu cho thời gian êm đềm trôi qua
khi em về nhà ai có hay đâu rằng
tình anh bơ vơ
Hãy hát khúc nhạc buồn
hát chung tiếng ca cung đàn
tình yêu tháng năm anh còn
hằng ghi sâu khắc in trong lòng
không hề nhạt phai
Ôi đớn đau vô cùng
tựa tinh tú đang quay cuồng
còn đâu dáng em những chiều
nhè nhẹ đưa bước chân phù du
êm đềm trôi qua ..