Giã từ dĩ vãng là ca khúc chính trong bộ phim cùng tên của đạo diễn Đinh Đức Liêm. Bài hát lần đầu được biết đến vào năm 1997 khi được cất lên cùng hình ảnh người phụ nữ miền Trung lam lũ, chân bới khoai trên mảnh đất khô cằn đầy xương rồng, mắt nhìn theo đoàn tàu chở những ước mơ của mình về nơi có cuộc sống khác hạnh phúc hơn (mời bạn xem đường dẫn phim bên dưới phần bình luận). Đạo diễn Đinh Đức Liêm khi đó nhờ bạn bè tìm một người nữ có chất giọng lạ, nhiều nội lực để hát bài hát chủ đề của phim. Cơ duyên này đưa Phương Thanh đến với bộ phim qua vai trò ca sĩ thể hiện bài hát.
Nhờ thông điệp nhân văn và diễn xuất chân thực của dàn diễn viên, bộ phim có sức lan tỏa lớn thời điểm cuối những năm 1990. Bài hát Giã từ dĩ vãng với chất giọng khàn, da diết của Phương Thanh cũng được khán giả yêu thích. Nữ ca sĩ thừa nhận đó là ca khúc giúp làm nên tên tuổi và phong cách Phương Thanh những năm cuối 1990 đầu 2000. Giã từ dĩ vãng sau đó liên tục lọt vào top 10 Làn sóng xanh trong nhiều năm. Nhiều năm sau, khi hát ca khúc này trên sân khấu, ca sĩ vẫn không giấu nổi những giọt nước mắt.
“Phải mười năm sau tôi mới được xem phim và giật mình nhận thấy sao hoàn cảnh của nhân vật giống hệt nhà mình vậy. Cũng tan tác sau một trận bão, cả nhà gom góp đồ đạc vào Sài Gòn lập nghiệp với bao khó khăn, bất trắc thủa ban đầu. Sau này, mỗi khi hát lại tôi đều ngậm ngùi”, Phương Thanh chia sẻ ..
* Nhạc sĩ Nguyễn Đức Trung sinh ngày 14 tháng 2 năm 1955 tại Hà Tây, hiện sống tại Thành phố Hồ Chí Minh. Tốt nghiệp Đại học Âm nhạc chuyên ngành Sáng tác (hệ tại chức) tại Nhạc viện Thành phố Hồ Chí Minh. Từ năm 1998 đến nay, công tác tại Hội Âm nhạc Thành phố Hồ Chí Minh. Ông được tặng thưởng: Huy chương Vì sự nghiệp văn hóa quần chúng của Bộ Văn hóa Thông tin; Huy chương danh dự của Trung ương Đoàn Thanh niên cộng sản Thành phố Hồ Chí Minh; Huy chương Vì Thế hệ trẻ ..
Nguồn tư liệu:
+ https://giaitri.vnexpress.net/ (Ca khúc nhạc phim Việt một thời làm lay động khán giả)
+ http://baicadicungnamthang.net/ (Nhạc sĩ Nguyễn Đức Trung)
Lời bài hát
Cô đơn cô đơn nỗi đau cõi đời lạc lõng như vô tình
sao quên đi những tháng năm êm đềm hạnh phúc trong tầm tay
tha phương xa trông cố hương tiếng còi tàu xé tan cõi lòng
xót xa khi mảnh đời về đâu đêm tối
Mong manh mong manh khói sương vẫn là ngọn gió hay vô tình
mơ xa xôi trong giấc mơ bóng người chợt đến ta nào hay
đôi khi nghe bao xót xa tiếc thời xuân đã trôi quá mau
hãy quên đi ngày xưa chợt bừng tỉnh giữa cơn mơ
Giã từ dĩ vãng quay lưng còn vương chi kiếp tội tình
giã từ dĩ vãng mây trôi đã xa rời xa quê nhà
giã từ quên đi cay đắng quên đi giọt nước mắt rơi
giã từ giã từ dẫu là chẳng còn chi nữa
Giã từ dĩ vãng qua đi mùa xuân nắng ấm tình nồng
giã từ dĩ vãng xa xôi lỡ gieo sầu vương mắt ai
giã từ cho ta mong nhớ yêu thương người mãi mãi thôi
giã từ giã từ dĩ vãng xưa qua trong mơ ..