Trung tâm Huấn luyện Quang Trung (Quang Trung National Training Center, 1953-1975) là một Quân trường cấp Quốc gia, trực thuộc Tổng cục Quân huấn trong hệ thống điều hành của Bộ Tổng tham mưu. Trung tâm tọa lạc tại địa phận Quán Tre, quận Hóc Môn, tỉnh Gia Định với mục đích đào tạo quân nhân hàng binh sĩ cho Quân lực Việt Nam Cộng hòa.
Vườn Tao Ngộ là tên của khu tiếp đón thân nhân ở trung tâm này, được trang hoàng rất đẹp mắt và ấm cúng. Nơi đây, mỗi tuần một lần vào ngày chủ nhật, những người trai thời loạn vừa mới từ giã cuộc đời dân chính gặp gỡ tiếp đón thân nhân mình. Nơi đây, hàng trăm ngàn trai trẻ Việt Nam và thân nhân của họ, từ cha mẹ đến anh em, đến người tình, đến vợ con, đã trải qua những khoảng thời gian ngắn ngủi tươi đẹp nhất, cảm động nhất, nhưng đồng thời cũng đau buồn và nhiều kỷ niệm nhất đời mình ..
Nguồn tư liệu:
+ https://vietbao.com/ (Vườn Tao Ngộ)
+ https://www.facebook.com/truongvufc/ (Trường Vũ FC – Fanpage)
+ https://bienxua.wordpress.com/ (Quân Trường Hoài Niệm)
+ https://vi.wikipedia.org/ (Trung tâm Huấn luyện Quang Trung – Wikipedia)
+ https://vi.wikipedia.org/ (Khánh Băng – Wikipedia)
Lời bài hát
Hôm nay ngày chủ nhật
Vườn Tao Ngộ em đến thăm anh
đường Quang Trung nắng đổ xa xôi
mà em đâu có ngại khi tình yêu ngun ngút cao lên rồi
Ta nhìn nhau bâng khuâng
đâu biết rằng chuyện đôi ta sẽ vui hay buồn
ngày mai ra đơn vị đường trần hai lối mộng
thôi từ đây biết ra sao
Nếu chúng mình ước hẹn
ngày tao ngộ xa quá anh ơi
thời gian xin lắng đọng đợi chờ
để đôi tim ướp mộng đem tình thương
tô thắm đôi môi hồng
Đây một phong thư xanh
trao đến người
để quên đi những đêm quân trường
sầu cô đơn hiu quạnh
vùi đầu bên chén trà tìm đọc thư em
Anh ơi! Dù non sông cách trở
xin anh đừng quên bao kỷ niệm
ngày nao hai đứa mình
cùng nhau chung mái trường
tuổi học sinh đẹp như gấm hoa
Anh đi ngày mai trên chiến địa
nơi đây tình yêu em vẫn đợi
cầu xin non nước mình
được yên vui thái bình tìm trao ước hẹn hò
Tiếng nói cùng tiếng cười
giờ tao ngộ lưu luyến bên nhau
mừng vui chưa nói được cạn lời
giờ chia tay não nề ngại ngùng thay
chân bước đi không đành
Vui đời trai phong sương
vai gánh nặng
tình non sông bước chân miệt mài
dù núi biếc sông dài
dù trời cao đất lạ đừng buồn nghe anh ..