Nhạc sĩ Hà Phương tên thật là Dương Văn Lắm, sinh năm 1938 tại Tiền Giang, ông có ba ca khúc về mưa rất nổi tiếng, bao gồm: “Mùa Mưa Đi Qua”, “Mưa Qua Phố Vắng” và “Mưa Đêm Tỉnh Nhỏ”.
Ông tâm sự: “Ai lớn lên cũng có một mối tình đầu. Thời trai trẻ, tôi yêu và chia tay người yêu dưới cơn mưa. Hình ảnh cơn mưa gắn liền với kỷ niệm của mối tình đầu đã thấm sâu vào ký ức tôi. Chính vì thế, nhiều ca khúc của tôi đều có hình ảnh cơn mưa ..”
Nguồn tư liệu:
+ https://www.tienphong.vn/ (Người chắp cánh hồn quê Nam Bộ)
+ https://thanhnien.vn/ (Mưa và hoa và nhạc sĩ Hà Phương)
Mùa mưa đi qua (ký danh: Du Uyên)
Anh dìu em về
đường về nhà em qua phiến đá xanh xao
con đường mòn hun hút mắt em sâu
mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa mau
Anh dìu em về
đường xa nhà em mưa ướt lá trên cao
con đường buồn hun hút gió kêu ca
mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa sa
Mưa tuôn trên đá khô mòn
mưa rơi trên bước em về
mưa như nước mắt đêm nào
mưa len ướt gót son rồi mưa ơi
Anh dìu em về
đường về nhà em mưa lất phất mưa bay
con đường buồn hun hút đã xanh xao
mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ trên cao ..
Mưa qua phố vắng
Mưa hắt hiu mưa buồn qua phố vắng
chiều mưa tuôn cho giá buốt tâm hồn
niềm cô đơn theo nhung nhớ dài thêm
mưa kỷ niệm mưa tìm về dĩ vãng
Anh đã yêu em mười mùa mưa trước
một mùa mưa hai đứa bước song hành
tình yêu đương khi thương vẫn còn thương
em đã vội bỏ trường xa phố phường
Đêm đêm tiễn đưa người yêu đi lấy chồng
mưa ôi gió mưa buồn như cơn bão lòng
tình nồng tình mau chóng phai
tình buồn tình mang đắng cay
cô đơn cuộc đời, ngồi bên song cửa
trông bóng ai ngoài mưa .. mà nhớ người
Thương nhớ ai mưa chiều về giăng lối
người yêu xưa nay đã cách xa rồi
còn trong tôi bao nhung nhớ tả tơi
mưa kỷ niệm mưa thầm rơi trong đời ..
Mưa đêm tỉnh nhỏ – Hà Phương & Anh Việt Thanh
Nhạc sĩ Hà Phương tâm sự: “Tình yêu đầu đời là những kỷ niệm sâu sắc. Đó là những đêm trên sân khấu tôi đệm đàn cho nàng hát tình khúc do tôi sáng tác. Sau đó, hai đứa dìu nhau dưới những đêm mưa buồn nơi tỉnh lẻ, ánh đèn mờ ảo, phố vắng thưa người .. Ôi nhớ sao là nhớ!”.
Trời đổ mưa cho phố vắng mênh mông
khơi lòng bao nỗi nhớ
trời làm mưa, cho ướt áo em thơ
mưa rơi tự bao giờ
tình yêu đó, phôi pha vào sương gió
những đêm mưa tỉnh nhỏ gợi nhớ tuổi học trò
tâm tình thường hay ngỏ
trường tan về chung phố những lúc trời chiều đổ mưa
Mưa ! Mưa rơi qua phố buồn
chạnh lòng bao nhớ thương, chuyện tình yêu vấn vương
ngày xưa đường mưa ướt ê chề
cùng đưa đón nhau về, ấm đôi nhân tình trẻ
Một người sang ngang cuộc đời
một người đêm tay gối, chia ly có gì vui
trời mưa nghe giá buốt tim
ru anh vào kỷ niệm thao thức trọn cả một đêm
Chờ em, đêm vắng với cô đơn
ngõ hồn mưa ngập lối
tình hợp tan, nhưng vẫn nhớ nhau luôn
biết em giờ có buồn
và từ đó, những đêm trời mưa gió
thấu chăng người tỉnh nhỏ
nuôi nấng cả một đời, mối tình thời xa ấy
giờ đây đường hai lối mưa gió về buồn nào nguôi ..