Tạ Ký sinh năm 1928, người làng Trung Phước, huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng Nam, cùng quê với thi sĩ Bùi Giáng. Tạ Ký là một nhà thơ sáng tác rất sớm, ngay từ những ngày còn ngồi ghế nhà trường, và vào giữa thập niên 50 thì được nhiều người biết đến khi thơ ông bắt đầu xuất hiện trên báo chí Sài Gòn như các tờ Đời mới, Văn nghệ tiền phong ..
Năm 1952, nhà thơ bỏ vùng Việt Minh về Huế để học nốt những năm cuối của bậc trung học ở trường Khải Định. Sau khi đậu tú tài, năm 1956 ông vào Sài Gòn theo học Văn Khoa và Luật, rồi trở thành thầy giáo dạy văn chương tại trường Petrus Ký. Sau ngày 30-04-1975 ông đi cải tạo hai năm vì tội “giáo chức biệt phái”. Cuối năm 1978, Tạ Ký từ Sài Gòn đi về sống ở An Giang, và đã qua đời trong cô độc tại đây vào ngày 19-03-1979. Hai mươi hai năm sau, vào ngày 05-04-2001, gia đình và bạn bè đã dời mộ ông từ Chợ Mới, An Giang về cải táng tại nghĩa trang Gò Dưa, Thủ Đức, bên cạnh mộ phần của Bùi Giáng, với ước mong đưa ông trở lại chỗ nằm và chỗ đứng xứng đáng cho ông, trong cuộc đời cũng như trong lòng người.
Thi sĩ Tạ Ký
Làm thơ tử thuở còn học tiểu học cho mãi đến những năm cuối của đời mình, cuộc đời của Tạ Ký gắn liền với thơ, cũng như với việc dạy học. Cuối thập niên 60, Tạ Ký in tập thơ “Sầu ở lại”, và được trao giải thưởng của Tổng thống Việt Nam Cộng hoà vào đầu thập niên 70. Tập thơ thứ hai của ông, “Cô đơn còn mãi”, xuất bản gần ngày sụp đổ miền Nam nên được ít người biết đến. Trong hai năm cải tạo, Tạ Ký cũng làm nhiều thơ, nhưng hiện chỉ còn một số ít trong trí nhớ của các bạn cùng thời với ông khi đó ..
Buồn được nhạc sĩ Y Vân phổ từ bài thơ Buồn như của thi sĩ Tạ Ký ..
Nguồn tư liệu:
+ http://www.thivien.net/ (Trang thơ Tạ Ký)
Buồn như – Tạ Ký
– tặng Tôn Thất Trung Nghĩa
Buồn như ly rượu cạn
Không còn rượu cho say
Buồn như ly rượu đầy
Không còn một người bạn
Buồn như đêm khuya vắng
Qua cửa sổ trông trăng
Buồn như em nói rằng:
Nhớ anh từng đêm trắng
Buồn như yêu không được
Dù người yêu có thừa
Buồn như mối tình xưa
Chỉ còn dòng lưu bút
Buồn như buồn như thế
Buồn như một kiếp người
Ðây cõi lòng quạnh quẽ
Buồn như đoá hoa rơi
Lời bài hát
Buồn như ly rượu đầy
không có ai cùng cạn
buồn như ly rượu cạn
không còn rượu để say
Buồn như trong một ngày
hai đứa không gặp mặt
buồn như khi gặp mặt
không còn chuyện để vui
Đôi ta như bước lên đỉnh sầu
mà đời luôn cao ngất thương đau
bao lâu ân ái chưa đậm màu
toàn là cay đắng giết thương yêu
Tình đôi ta thật buồn
như lứa hoa nở muộn
tình yêu không trọn vẹn
buồn mỗi ngày buồn hơn ..