Ảo ảnh – Y Vân

Cập nhật lần cuối: 27/04/2021 21:22

Trong chương trình Chân Dung Cuộc Tình (phát sóng tối 21.03.2019), vợ nhạc sĩ Y Vân lần đầu tiết lộ sự thật về hình ảnh cô gái trong ca khúc “Ảo Ảnh” nổi tiếng của chồng. Bà cho biết thật ra không có cô gái tên Huyền như nhiều lời đồn đại, đó chỉ là sự tưởng tượng của nhạc sĩ Y Vân để sáng tác. Vợ nhạc sĩ chia sẻ: “Anh rất là nghiêm túc. Sống với nhau 23 năm tôi chưa thấy anh có một bóng hồng nào hết”. Vợ và con gái nhạc sĩ Y Vân đều khẳng định ông là người hết lòng cho gia đình và không có bóng hồng nào ngoài đời thật.

Kính mời quý độc giả tham khảo thêm gần 1000 giai thoại âm nhạc được vangson.info tổng hợp tại trang Thư Viện Giai Thoại


Thông tin tư liệu:
– Bài viết: Vợ nhạc sĩ Y Vân tiết lộ về bóng hồng trong ca khúc ‘Ảo ảnh’
– Tác giả: Ngát Ngọc
– Tòa soạn: Thanh Niên
– Xuất bản: 22.03.2019
– Đường dẫn: https://thanhnien.vn/van-hoa/vo-nhac-si-y-van-tiet-lo-ve-bong-hong-trong-ca-khuc-ao-anh-1063117


Câu chuyện về cô gái tên Huyền

Y Vân lập gia đình năm 1963, lúc này anh đã là trưởng ban nhạc Y Vân danh tiếng ở Sài Gòn (cùng với sự cộng tác của các ca sĩ Thanh Thoại, Tuyết Mai, Mai Hương…). Một buổi trưa năm 1965, từ đài phát thanh, Y Vân dắt xe máy ra cổng chuẩn bị về thì có một chú bé chạy đến mời anh vào quán nước cạnh đấy. Nơi đây, một thiếu nữ khá xinh ngồi chờ sẵn, chú bé giới thiệu đó là chị của mình, tên Huyền, đang là sinh viên Ban Việt-Hán, Đại học Văn khoa Sài Gòn. Huyền có đôi mắt to, đen và buồn. Trên bâu áo của nàng có chít một mảnh tang đen. Y Vân cố nhớ lại xem mình đã gặp cô gái này ở đâu chưa, nhưng chịu thua. Theo phép xã giao anh ngỏ lời chia buồn. Nhưng cô gái lắc đầu, buồn bã: “Em đâu có người thân nào qua đời. Mảnh tang này là dành cho mối tình của em đó!”. Y Vân sượng sùng, anh cũng manh nha đoán rằng phải có một điều bí ẩn gì đó mới khiến cô gái này vượt qua nỗi e dè thường thấy của phái nữ, không ngại điều thị phi để đánh bạo gặp anh, nhưng cũng khó mở miệng để hỏi, đành chỉ ngồi nói chuyện bâng quơ một lát rồi viện cớ cáo từ.

Hai hôm sau, Y Vân tìm đến nhà Huyền theo địa chỉ cô đã cho. Đó là một căn nhà vách gỗ đơn sơ nhưng ngăn nắp, sạch sẽ nằm bên chiếc ao rau muống trong con hẻm đường Trương Minh Giảng (gần chợ Phú Nhuận bây giờ). Huyền không có nhà nhưng cậu em trai đã thổ lộ với chàng nhạc sĩ những điều thầm kín của chị mình. Chú bé cho biết họ là con của một địa chủ tiếng tăm ở Long An, được gia đình gửi lên Sài Gòn trọ học. Huyền rất thích âm nhạc và ca hát, đặc biệt là thích nhạc của tác giả Y Vân. Những cuốn vở học trò của Huyền cũng được cô kẻ khung, chép nhạc (hầu hết là nhạc của Y Vân). Tiền gia đình gửi lên để Huyền hoàn tất chương trình cử nhân Văn khoa lại được nàng đem đóng học phí vào… lớp dạy đàn Tây Ban cầm. Suốt ngày Huyền chỉ ôm đàn và hát nhạc Y Vân.

Việc học bê trễ, mấy năm liền chẳng đậu thêm được chứng chỉ nào. Thấy vậy, ông bố đã bắt hai chị em về quê, ép gả Huyền cho một anh trung úy hải quân. Huyền quyết liệt từ chối. Bẽ mặt với nhà trai, ông bố đăng báo từ con. Huyền đau khổ, trút tâm sự với em trai rằng đã yêu nhạc sĩ Y Vân. Sau khi bàn tính, hai chị em trốn nhà lên Sài Gòn, Huyền phải tìm việc làm để mưu sinh và nuôi hy vọng có ngày sẽ được cùng người trong mộng kết tóc se tơ. Sau nhiều lần dò hỏi, biết chắc nhạc sĩ Y Vân đã có gia đình, Huyền làm một mảnh tang đen, luôn đeo nó trên bâu áo.

Nhưng lòng nàng lúc nào cũng tơ tưởng đến nhạc sĩ tài hoa. Nàng đã nhờ em trai tìm cách cho nàng gặp anh để nói với anh điều này. Nhưng khi gặp, nàng lại không dám nói. Y Vân ra về như chạy.

Và ca khúc “Ảo Ảnh” ra đời sau đó ..


Thông tin tư liệu:
– Bài viết: Nhạc sĩ Y Vân và “Lòng Mẹ”
– Tác giả: Lê Hữu
– Blog: Vườn CVA 5461
– Đường dẫn: https://sites.google.com/site/ccamnhac/ccan-63


Lời bài hát

Yêu cho biết sao đêm dài
cho quen với nồng cay
yêu cho thấy bao lâu đài
chỉ còn vài trang giấy

Dòng mực xanh còn đấy
hứa cho nhiều dù bao lời nói
đã phai tàn thành mây thành khói
cũng xem như không mà thôi

Những ân tình em đong bằng nước mắt
khóc cho đầy hai chữ tình yêu
phấn hương nồng anh xem tựa tấm áo
đã thay màu ân ái từ lâu

Những neo thuyền yêu đương thường dễ đứt
khiến bao chiều trên bến tịch liêu
vắng con tàu sân ga thường héo hắt
thiếu em lòng anh thấy quạnh hiu

Xưa đêm vắng đưa nhau về
nay đơn bóng đường khuya
khi vui thấy trăng không mờ
lòng buồn nên trăng úa

Kìa phồn hoa còn đó
những con đường buồn vui lộng gió
những ân tình chìm trong lòng phố
cũng theo hư không mà đi ..

Cảm ơn Quý Cô Bác, Anh Chị đã ghé thăm Vàng Son! Tư liệu trên Vàng Son được sưu tầm và tổng hợp từ các Quý Báo, Quý Đài trong và ngoài nước. Bằng việc nhấp vào đường dẫn gốc ở mục trích dẫn (nếu có), Quý Cô Bác, Anh Chị có thể xem đầy đủ nội dung bài viết, đồng thời góp phần ủng hộ các phóng viên, biên tập viên - những người đã dày công biên soạn, chắt lọc để đem đến cho chúng ta những nguồn tư liệu tuyệt vời.

Việc đặt quảng cáo/quyên góp giúp Vàng Son có thêm kinh phí duy trì website qua từng năm, rất mong Quý Cô Bác, Anh Chị thông cảm nếu như điều này gây ảnh hưởng đến trải nghiệm trong quá trình sử dụng. Mọi ý kiến đóng góp, phê bình, ... thân mời Quý Cô Bác, Anh Chị để lại bình luận ở mỗi bài đăng hoặc gửi liên hệ thông qua Trang Liên Hệ. Vàng Son xin chân thành cảm ơn!

Theo dõi
Thông báo của
guest

1 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Lâm Nguyễn
Lâm Nguyễn
3 năm trước

Mình không biết ẩn sau bài hát có bóng hồng nào, hay câu chuyện buồn nào không. Nhưng Ảo Ảnh là bài hát mà mình đã phải lòng ngay từ lần đầu tiên khi nghe Hà Thanh hát, và mình cũng chỉ thích nghe Hà Thanh hát ca khúc này mà thôi. Trong số những ca khúc của nhạc sĩ Y Vân mà mình yêu thích, thì đây cũng là bài hát mình thích nhất. Bài hát như lời tự sự của một cô gái, với mối tình dang dở với một người nay đã thay dạ đổi lòng, bước đi trong phồn hoa nhớ về những mảnh kỉ niệm cũ, bóng hình cũ. Từng câu từng chữ với giai điệu da diết, khiến mình có cảm giác như chính mình là người trong bài hát vậy. Thích nhất đoạn cuối, “Lòng buồn nên trăng úa”, rồi “Kìa phồn hoa còn đó, những con đường buồn vui lộng gió”, rồi “Những ân tình chìm trong lòng phố” “cũng theo hư không mà đi”…