Một người thân của nhạc sĩ Văn Cao kể lại rằng: Bài Suối Mơ (1942) được sáng tác với cảm hứng từ dòng suối bên đền Cấm, ở thị trấn Đồng Mỏ, Chi Lăng, Lạng Sơn.
Thị trấn Đồng Mỏ là một thị trấn sầm uất, là nơi nhiều văn sĩ thời tiền chiến lên chơi. Quả thật, từ năm 1968, khi người Trung Quốc vào làm đường quốc lộ 1A đã làm hỏng mất cảnh quan khu vực này và sau đó, dân ta làm hỏng nốt những gì còn lại của khu vực đền Cấm và sân vận động (được xây từ những năm 1930). Khu vực đền ngày xưa yên tĩnh, mát dịu với những gốc xoài và vải rừng cổ thụ hai người ôm. Ở khu vực đền thì chỉ 3 giờ chiều là không có ánh nắng do dãy núi đá Cai Kinh che ở phía tây. Dòng suối sau khi chảy qua bên cạnh bia “hạ mã” thì mở rộng ra cạnh sân vận động với gờ tường ngang ngực rồi lượn vòng quanh các vườn rau. Không khí luôn nhẹ nhàng, mát dịu và gió nhẹ. Giờ cũng chỉ còn một vài khu vườn giữ được nét yên tĩnh, thanh thản của ngày xưa ..
Đọc thêm: Làng tôi – Văn Cao
– Bài viết: Suối mơ
– Nguồn tin: Wikipedia
– Đường dẫn: https://vi.wikipedia.org/
– Thời gian khai thác: 2021.07.20 12:08 VST
Lời bài hát
Suối mơ
bên rừng thu vắng
giòng nước trôi lững lờ ngoài nắng
ngày chưa đi sao gió vương
bờ xanh ngát bóng đôi cây thùy dương
Suối ơi
ôi nguồn yêu mến
còn ghi khi bóng ai tìm đến
đàn ai nắn buông lưu luyến
suối hát theo đôi chim quyên
Từng hẹn mùa xưa cùng xây nhà bên suối
nghe suối róc rách trôi
hoa lừng hương gió ngát
đàn nai đùa trong khóm lá vàng tươi
Tơ đàn chùng theo với tháng năm
rừng còn nhớ tới người
trong chiều nào giữa chốn đây
hồn cầm lắng tiếng đời
Suối ơi
nghe rừng heo hút
giòng êm đưa lá khô già trút
còn như lưu hương yêu dấu
với suối xưa trôi nơi đâu ..