Nhạc sĩ Trần Tiến chia sẻ trên VnExpress (năm 2003) rằng bài hát này được ông sáng tác để dành tặng cho con gái của mình tên Nhật Vi ..
Song trong một phỏng vấn trên RFA (năm 2011), ông kể thêm: “Ngày xưa mình nghèo quá, đâu có tiền vào nhà hát lớn xem, cũng toàn trèo tường, trèo ống máng. Chính vì những cái nghe như thế, tôi mới trở thành một nhạc sĩ, tất cả những giọt âm thanh như thế được nghe lén lút như thế, như kẻ ăn vụng thì nó mới ngon. Vì vậy nhạc nó vào nên mới nuôi tâm hồn bé thơ của tôi.
Nhất là có một lá thư của cô bé viết ‘con lấy cái đinh chọc qua cái hàng rào nơi chú biểu diễn, con ghé qua khe, con nghe chú hát, con cảm thấy sân khấu là thiên đường và chú là thượng đế, chú làm mê hoặc con’. Cô bé viết lá thư cho tôi như thế là lúc cô học lớp 7, lớp 8, nên tôi mới viết bài hát này tặng cô bé đó ..”
Nguồn tư liệu:
+ https://giaitri.vnexpress.net/ (Nhạc sĩ Trần Tiến trả lời phỏng vấn trực tuyến)
+ https://www.rfa.org/ (Trần Tiến: Người nhạc sĩ lãng du)
Lời bài hát
Ngoài kia có cô bé nhìn qua khe nghe tiếng đàn của tôi
ngoài kia có chú bé trèo cành me mắt xoe tròn lắng nghe
đàn tôi hát câu gì mà sao cô bé cười ngộ ghê
đàn tôi hát câu gì mà sao chú bé ngồi mơ màng
hạnh phúc quá đơn sơ đời tôi đâu có ngờ
từng đêm cô bé chờ như chờ từng giấc mơ
Ngày xưa cũng như bé tuổi còn thơ tôi vẫn thường trộm nghe
nhà bên có anh lính rời xa quê hay chơi đàn rất khuya
đàn anh đã cho tôi trời xanh như ước mơ tuổi thơ
đàn anh đã cho tôi dòng sông mang cánh buồm khát vọng
tuổi thơ đã đi qua giờ đây hát bên em
từng đêm đứng quanh tôi những mặt trời bé con
Đàn anh đã cho tôi trời xanh như ước mơ tuổi thơ
đàn anh đã cho tôi dòng sông mang cánh buồm khát vọng
tuổi thơ đã đi qua giờ đây hát bên em
từng đêm đứng quanh tôi những mặt trời bé con
Trời mưa quá em ơi bài ca ướt mất rồi còn đâu
trời mưa đến bao lâu mà sao em vẫn chờ vẫn đợi
hạnh phúc quá đơn sơ đời tôi đâu có ngờ
từng đêm em vẫn chờ vẫn chờ đợi dưới mưa ..