“Cô Láng Giềng” ra đời khoảng năm 1942-1943. Lúc đó Hoàng Quý rời Hải Phòng lên Sơn Tây để đến làm thư ký cho một trang trại nuôi bò. Chuyến ra đi đó ông đã phải chia tay với “bóng hồng” của mình. Khoảng 6 tháng sau, ông không làm việc ở Sơn Tây nữa và trước khi trở về Hải Phòng ông ghé thăm người em Hoàng Phú đang ở tại Hà Nội. Chính trong dịp này nhạc sĩ Hoàng Quý đã cho người em mình xem bài hát “Cô Láng Giềng” của ông.
Hôm nay trời xuân bao tươi thắm
Dừng gót phiêu linh về thăm nhà
Chân bước trên đường đầy hoa đào rơi
Tôi đã hình dung nét ai đang cười
Tôi mơ trời xuân bao tươi thắm
Đôi mắt trong đen màu hạt huyền
Làn tóc mây chiều cùng gió ngàn dâng sóng
Xao xuyến nỗi niềm yêu
Nhạc sĩ Tô Vũ kể lại: “Với ‘Cô Láng Giềng’, anh tôi chỉ sáng tác lời 1. Đó là những vần thơ đầy lạc quan, phấn khởi khi chia tay người yêu và hy vọng một ngày trở về gặp nhau trong vui mừng. Còn lời 2 là do tôi sáng tác thêm, đó là cảnh chàng trở về, ngày có một đám cưới làng quê tưng bừng rộn rã của chính người yêu, và chàng buồn tình lặng lẽ ra đi… Thật ra lời 2 này không phải là tâm tư của Hoàng Quý mà do tôi hư cấu và Hoàng Quý đã đồng ý, xem như là một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải là sự miêu tả một mối tình có thật, vì thực tế Hoàng Quý không có một bi kịch về tình yêu như nội dung của lời 2”.
Trước ngõ vào thôn vang tiếng pháo
Chân bước phân vân lòng ngập ngừng
Tai lắng nghe tiếng người nói cười xôn xao
Tôi biết người ta đón em tưng bừng
Đành lòng nay tôi bước chân ra đi
Giơ tay buồn hái bông hồng tường vi
Ghi chút tình em nói chờ đợi tôi
Đừng nói tới phân ly
Cô láng giềng ơi
Nay mối duyên thơ đành đã lỡ rồi
Chân bước xa xa dần miền quê
Ai biết cho bao giờ tôi về
Nguồn tư liệu:
+ https://vi.wikipedia.org/ (Hoàng Quý)
Lời bài hát
Hôm nay trời xuân bao tươi thắm
dừng gót phiêu linh về thăm nhà
chân bước trên đường đầy hoa đào rơi
tôi đã hình dung nét ai đang cười
Tôi mơ trời xuân bao tươi thắm
đôi mắt trong đen màu hạt huyền
làn tóc mây chiều cùng gió ngàn dâng sóng
xao xuyến nỗi niềm yêu
Cô láng giềng ơi
không biết cô còn nhớ đến tôi
giây phút êm đềm ngày xưa kia
khi còn ngây thơ
Cô láng giềng ơi
Tuy cách xa phương trời tôi không hề
quên bóng ai bên bờ đường quê
đôi mắt đăm đăm chờ tôi về
Năm xưa khi tôi bước chân ra đi
đôi ta cùng đứng bên hàng tường vi
em nói rằng em sẽ chờ đợi tôi
đừng nói đến phân ly
Cô láng giềng ơi
nay bóng hoa bên thềm đã thắm rồi
chân bước vui bên bờ đường quê
em có hay chăng giờ tôi về ..