Tôi viết “Hoa Nở Không Màu” trong thời gian cách ly toàn xã hội do dịch bệnh Covid-19. Ca khúc lấy cảm hứng sáng tác khi tôi đọc được bài thơ Tựa lưng vào tường, và khóc của nhà thơ Nguyễn Phong Việt. Sau khi hoàn thành demo, tôi gửi ngay cho Hoài Lâm và em ấy đã lập tức nhận lời thu âm ca khúc này.
Trong khi đó, “Buồn Làm Chi Em Ơi” là ca khúc tôi “đo ni đóng giày” tặng riêng Hoài Lâm. Tôi thấy được chất chứa trong ánh mắt của em ấy luôn thắm đượm nỗi buồn nên là 1 người bạn, người anh, người hợp tác khá thân thiết, tôi muốn viết tặng Hoài Lâm ca khúc này để em ấy sớm có thể vượt qua nỗi buồn. Thật ra, lần nào Lâm nhận bản demo từ tôi cũng đều nói tôi viết đúng tâm trạng, cảm xúc của em ấy.
Viết xong, tôi mang các trang thiết bị chất lên xe, biến thành “phòng thu di động”, đi trăm cây số về quê Lâm. Đơn giản là tôi quý Lâm. Và hơn ai hết, tôi biết tài năng của Lâm là vô hạn. Tôi luôn muốn dùng âm nhạc của mình để kết nối Lâm với khán giả. Dù cho có phải trải qua chặng đường dài bao nhiêu cũng không quan trọng, chỉ cần Lâm vẫn hát là tôi đã vui rồi.
– Nhạc sĩ Nguyễn Minh Cường chia sẻ
Đọc thêm: Hoa nở vô thường – Nguyễn Minh Cường
– Bài viết: ‘Hoa nở không màu’ hot một phần vì ồn ào ly hôn của Hoài Lâm
– Tác giả: Gia Bảo
– Nguồn tin: Vietnamnet
– Xuất bản: 2020.07.30 06:01
– Đường dẫn: https://vietnamnet.vn/
– Truy cập gần nhất: 2021.06.20 16:54 VST
Tựa lưng vào tường, và khóc … – Nguyễn Phong Việt
Hãy tựa lưng vào tường, mà khóc
hãy để những giọt nước mắt có thể rơi theo chiều thẳng đứng
sẽ bớt xót xa…
Không một cuộc đời nào không được tắm gội bằng những đau đớn từng ngày qua
Để những ước mơ biết mình chưa bao giờ là đơn giản
để những bước chân không còn hoài nghi về một quãng đời bỏng rát
để những than van hết thấy mình trong dòng nước mát
để những cô đơn còn nhiều hơn không chỉ là một vốc cát
đã bao lần cố gắng nắm chặt tay…
Tựa lưng vào tường, và khóc, như một ngọn cây
trút lá xuống sau những ngày giông bão
cứ rơi xuống mặc kệ bình yên hay huyên náo
như một lần giặt đời mình trên vai áo
bằng nước mắt của mình…
Tựa lưng vào tường, để ngồi hay đứng lên
cho trái tim mình tìm thấy bên ngoài một điểm tựa
cuộc đời rốt cuộc có khi chỉ là một cánh cửa
mình đã mở ra, đã bước vào, đã không thể trở về được nữa
đã một lần chọn lựa
và may mắn là mình đã sai!
Nếu như cuộc đời này là suôn sẻ, nước mắt còn biết dành cho ai?
Khi hằng đêm nhìn thấy đời mình trôi đi trong thinh lặng
khi hằng đêm nhìn thấy đời mình cứ đi tìm những giới hạn
khi hằng đêm nhìn thấy đời mình yên vui lúc nửa đêm về sáng
khi hằng đêm nhìn thấy đời mình bình yên theo cách mình mong muốn nhất
khi hằng đêm nhìn thấy đời mình bỏ đi mất
để không còn là mình thức dậy buổi sớm mai…
Đừng bao giờ ước giá như mình biết từ chối những đắng cay
vì sẽ không bao giờ có cơ hội trở thành mình của một ngày khác
sẽ không bao giờ có cơ hội hiểu giá trị của nước mắt
sẽ không bao giờ biết cảm ơn mình – lời cảm ơn đã dành cho trăm ngàn người khác
sẽ không bao giờ…
Hãy tựa lưng vào tường, và khóc
như một bầu trời vẫn tựa vào cơn mưa…
01 – 08 – 2013
Hoa nở không màu
Ϲhỉ là nỗi nhớ mãi đứng sau cuộc tình đã lỡ
chỉ là cơn mơ cuốn theo cả một trời thương nhớ
chỉ là nỗi đau thổn thức, chỉ là nhói thêm một chút
chỉ là nước mắt cứ rưng rưng
Tìm về kí ức cố xoá đi đoạn tình ban sơ
rồi lại chơ vơ đứng giữa nơi đại lộ tan vỡ
mãi chìm đắm trong lầm lỡ
trái tim vẫn không ngừng nhớ
đợi chờ em đến hoá ngu ngơ
Tình уêu đã phai mờ như hoa nở không màu
càng níu kéo nhưng lại càng xa cách nhau
đành ôm nỗi đau nàу chết lặng giữa trời mâу
hằn lại sâu trong trái tim hao gầу
Giờ đâу chúng ta là hai người dưng khác lạ
buồn biết mấу nhưng lại chẳng thể nói ra
cuộc đời lắm vô thường sao cứ mãi vấn vương
tự mình ôm lấу tổn thương riêng mình
Ϲhỉ là anh cố chấp luôn âm thầm
bước về phía nắng ấm tìm em
thế mà cơn mưa đêm xoá hết kỷ niệm
chỉ còn lại xác xơ nỗi nhớ ..
Buồn làm chi em ơi
Buồn làm chi em ơi lá xanh rồi cũng phai màu
ngỡ duyên mình bền lâu ai ngờ lại xa cách nhau
trăng treo trên mái đầu, tâm tư nên âu sầu
qua bao nhiêu dãi dầu mà lại nỡ qua cầu sang ngang
Buồn làm chi em ơi hết duyên, phận cũng lỡ làng
tiếc một đời xơ xác, ngỡ ngàng chuyện tình trái ngang
ai gieo bao phũ phàng, cho hoa kia úa tàn
thương số kiếp bẽ bàng rồi cứ trách mình quá vội vàng
Buồn làm chi em ơi, xót xa xin gửi lên trời
chờ ngày mưa thôi rơi, mang nỗi sầu lìa xa tầm với
đời còn bao tương lai, lỡ sai vẫn kịp quay lại
dù thời gian phôi phai, xin gói vào một tiếng thở dài
Buồn làm chi em ơi, nắng mưa nào bởi do mình
tất cả là Thiên Ý, nên tình đành phải dở dang
xin mang theo kỷ niệm, thêm bao nhiêu nỗi niềm
theo hoa rơi bên thềm và giữ mãi tận đáy con tim ..