Xin còn gọi tên nhau – Trường Sa

Cập nhật lần cuối: 25/07/2025 22:24

Trong dòng chảy âm nhạc Việt Nam, “Xin Còn Gọi Tên Nhau” của nhạc sĩ Trường Sa là một viên ngọc quý, lấp lánh những cung bậc cảm xúc của tình yêu và nỗi nhớ. Ra đời vào năm 1969 tại Sài Gòn, ca khúc này không chỉ là một bản tình ca bất hủ mà còn là câu chuyện về một khoảnh khắc cảm hứng bất chợt, một mối tình dang dở và một mối tri âm sâu sắc giữa nhạc sĩ và giọng ca huyền thoại Lệ Thu.

Dòng Nhạc Vang Lên Từ Đường Phố Sài Gòn

Một buổi chiều Sài Gòn năm 1969, trên chiếc xe Lambretta quen thuộc, nhạc sĩ Trường Sa lướt qua những con phố tấp nập. Bất chợt, một giai điệu nhẹ nhàng mà day dứt trỗi lên trong tâm trí ông, như một cơn gió cuốn theo những mảnh ký ức. Không thể kìm nén, ông dừng xe bên lề đường, vội vã ghi lại những nốt nhạc đầu tiên. Đó là khoảnh khắc mà “Xin Còn Gọi Tên Nhau” được thai nghén, như một dòng suối cảm xúc tuôn chảy không thể ngăn cản. Về đến nhà, chỉ trong vài giờ, ông đã hoàn thiện ca khúc, để lại một tác phẩm mà sau này trở thành biểu tượng của tình ca Việt Nam.

Lời bài hát, với những câu như “Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi” hay “Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau, còn nuôi chút êm vui ngày đầu”, tựa như những tiếng lòng thổn thức, vừa dịu dàng vừa đau đáu. Đó là nỗi nhớ nhung, là sự tiếc nuối của một người đứng trước lằn ranh của sự chia xa, khao khát giữ lại dù chỉ là chút dư âm của một mối tình.

Mối Tình Lỡ Làng

“Xin Còn Gọi Tên Nhau” không chỉ là một sáng tác ngẫu hứng mà còn là lời tự sự của chính nhạc sĩ Trường Sa. Trong một lần chia sẻ tại chương trình Paris By Night năm 2003, ông tiết lộ rằng ca khúc này, cùng với “Rồi Mai Tôi Đưa Em”, được viết dựa trên một câu chuyện tình buồn mà ông đã trải qua. Đó là một mối tình đến sau khi ông đã có gia đình, một mối tình đẹp nhưng không thể trọn vẹn. Sự chia xa để lại trong ông những khoảng trống không thể lấp đầy, những nỗi niềm hóa thành giai điệu và lời ca, vương vấn mãi trong lòng người nghe.

Mỗi câu hát trong “Xin Còn Gọi Tên Nhau” như một mảnh ghép của tâm hồn nhạc sĩ, vừa là lời van xin giữ lại tên gọi thân thương, vừa là sự chấp nhận đầy xót xa trước sự tan vỡ của một giấc mơ tình. Đó là lý do bài hát chạm đến trái tim của biết bao thế hệ, bởi nó không chỉ kể một câu chuyện tình mà còn là tiếng vọng của những cảm xúc sâu kín trong mỗi con người.

Người Tri Kỷ Của Giai Điệu

Không thể nhắc đến “Xin Còn Gọi Tên Nhau” mà không nhắc đến danh ca Lệ Thu, người đã thổi hồn vào ca khúc, đưa nó bay xa trên những con phố Sài Gòn và vang vọng qua thời gian. Giọng hát của Lệ Thu, với sự mượt mà và cảm xúc sâu lắng, đã trở thành tri kỷ âm nhạc của Trường Sa. Nhạc sĩ từng chia sẻ rằng ông sáng tác bài hát này với hình ảnh giọng hát của Lệ Thu tại phòng trà Tự Do – nơi nằm ở góc đường Tự Do và Thái Lập Thành, Sài Gòn.

Phòng trà ấy không có cửa kính cách âm, nên mỗi khi Lệ Thu cất giọng, tiếng hát của cô như hòa vào không khí, “bay trên hàng phố bâng khuâng”, như chính lời bài hát mô tả. Chính hình ảnh ấy đã khơi nguồn cảm hứng cho Trường Sa, khiến ông viết nên những câu ca đầy chất thơ, đậm chất Sài Gòn xưa. Lệ Thu không chỉ hát mà còn sống trong từng câu chữ, từng giai điệu, biến “Xin Còn Gọi Tên Nhau” thành một tuyệt phẩm bất tử.

Dư Âm Của Một Tình Ca Vẫn Vang Vọng

“Xin Còn Gọi Tên Nhau” không chỉ là một bài hát, mà còn là một mảnh ghép ký ức của Sài Gòn, của một thời đại đầy biến động và của những con người sống trọn với cảm xúc. Từ khoảnh khắc nhạc sĩ Trường Sa dừng xe để ghi lại giai điệu, từ nỗi đau của một mối tình không trọn vẹn, đến tiếng hát Lệ Thu vang vọng trên phố, tất cả đã hòa quyện để tạo nên một tác phẩm vượt thời gian.

Hôm nay, khi những nốt nhạc của “Xin Còn Gọi Tên Nhau” vang lên, người nghe vẫn cảm nhận được cái se sắt của tình yêu, cái mong manh của ký ức và cái đẹp đẽ của những điều đã qua. Đó là món quà mà Trường Sa để lại, một lời nhắc nhở rằng, dù thời gian có trôi, ta vẫn có thể “còn gọi tên nhau” trong những góc nhỏ của tâm hồn.


Lời bài hát

Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng
Chiều đong đưa những bước chân đau mòn
Chợt nghe mùa thu bay trên trời không
Còn ai giữa mênh mông đời mình
Nỗi đau mù lấp trên tuổi thơ

Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi
Rồi trong mưa gió biết ai vỗ về
Bàn tay nào đưa em trong lần vui
Bằng những tiếng chim non thì thầm
Cho ngày tháng ưu phiền em quên

Tình trong cơn ngủ mê
Rồi phai trên hàng mi
Chợt khi mình nhớ về
Mộng thành mây bay đi
Còn gì trên đôi tay
Nên thầm hờn dỗi mình
Cho tình càng thêm say

Tiếng hát ru em còn nuối trên môi
Lời nào gian dối cũng xin qua rồi
Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau
Còn nuôi chút êm vui ngày đầu
Cho mình nhớ kêu thầm tên nhau…

Cảm ơn Quý Cô Bác, Anh Chị đã ghé thăm Vàng Son! Tư liệu trên Vàng Son được sưu tầm và tổng hợp từ các Quý Báo, Quý Đài trong và ngoài nước. Bằng việc nhấp vào đường dẫn gốc ở mục trích dẫn (nếu có), Quý Cô Bác, Anh Chị có thể xem đầy đủ nội dung bài viết, đồng thời góp phần ủng hộ các phóng viên, biên tập viên - những người đã dày công biên soạn, chắt lọc để đem đến cho chúng ta những nguồn tư liệu tuyệt vời.

Việc đặt quảng cáo/quyên góp giúp Vàng Son có thêm kinh phí duy trì website qua từng năm, rất mong Quý Cô Bác, Anh Chị thông cảm nếu như điều này gây ảnh hưởng đến trải nghiệm trong quá trình sử dụng. Mọi ý kiến đóng góp, phê bình, ... thân mời Quý Cô Bác, Anh Chị để lại bình luận ở mỗi bài đăng hoặc gửi liên hệ thông qua Trang Liên Hệ. Vàng Son xin chân thành cảm ơn!

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận