Hồ Than Thở là một hồ nước tự nhiên thuộc thành phố Đà Lạt (tỉnh Lâm Đồng) và cũng là một địa điểm du lịch của thành phố này
Truyền thuyết kể rằng nơi đây gắn với câu chuyện tình của Hoàng Tùng và Mai Nương. Chuyện xảy ra vào thế kỷ 18, khi người anh hùng áo vải Nguyễn Huệ dấy binh đánh đuổi bọn xâm lược nhà Thanh, trai tráng khắp nơi hưởng ứng, trong đó có Hoàng Tùng. Trước khi chia tay, hai người rủ nhau ra bên bờ than thở hẹn thề. Chàng hẹn đến mùa xuân – khi hoa mai anh đào nở sẽ đem tin thắng trận trở về. Ở nhà, Mai Nương được tin Hoàng Tùng tử trận nên nàng đã quyết định gieo mình bên dòng suối tự trầm. Nhưng trớ trêu thay, đến giữa mùa xuân Hoàng Tùng thắng trận trở về, chàng vô cùng đau buồn khi biết người yêu đã chết. Cảnh cũ còn đây nhưng người yêu đã mất, chàng đau khổ đến tận cùng nên gieo mình xuống hồ nước chết theo nàng Mai Nương để minh chứng cho lòng chung thủy sắt son. Để tưởng nhớ chuyện tình của Hoàng Tùng và Mai Nương, người dân nơi đây đã đặt tên hồ này là hồ Than Thở ..
Hồ Than Thở
Nguồn tư liệu:
+ https://vi.wikipedia.org/ (Hồ Than Thở – Wikipedia)
+ http://www.vietfuntravel.com.vn/ (Sự tích về hồ Than Thở Đà Lạt)
Chuyện tình hồ Than Thở
Đà Lạt có hồ Than Thở
đã gieo cho tôi biết bao là luyến nhớ
vì sao tên là Than Thở
khiến tôi suy tư viết lên câu chuyện tình
Ngày xưa có nàng trinh nữ
tóc như mây bay mắt như màu suối biếc
gặp chàng yêu chàng trai trẻ
quấn như giây leo bám thân cây rừng già
Ngày lại ngày thường đến gặp nhau
cạnh bờ hồ chuyện vãn thật lâu
hẹn thề rằng ngàn kiếp về sau
yêu vẫn không bao giờ phai màu
Hận vì đời là chốn sầu oan
giận vì tình là bến dở dang
buồn vì trời thường bắt lìa tan
nên đã ôm nhau cùng thác oan
Tình người sao nhiều đau khổ
khiến cho thông xanh đứng ven hồ tiếc nhớ
rồi từng đêm buồn mưa để
khóc than vi vu gió lay đưa vật vờ
Người đời thương tình đôi trẻ
chết cho yêu đương chết cho tình ái đó
đặt là tên hồ Than Thở
khắc ghi lên bia lấp chôn chung một mồ
Tiếng thông buồn
Khóc ngàn thu
Tiếng thông buồn
Khóc ngàn thu
Tiếng thông ù ..
Chuyện tình bên hồ Than Thở
Năm xưa nơi đây một đôi trai gái
đang thương yêu nhau bỗng cách sông dài
cuộc tình lìa tan ngăn chia ân ái
bao nhiêu hẹn ước thôi đành tàn phai
Khi thương yêu nhau chẳng nên chung sống
xui cho khôn nguôi những vết thương lòng
để rồi một đêm trăng khuya nghiêng bóng
đôi tim đành thác theo dòng nước trong.
Nên hồ Than Thở sông buồn như nức nở
như buồn duyên kiếp xưa
phải chăng những lời
nhắn đời luôn nhắc nhở
mối tình oan trái kia
ngàn năm chớ vơi
Riêng tôi ra đây làm thơ ghi nhớ
yên nghe chơi vơi sóng vỗ ven hồ
tưởng chừng lời ai đang than trong gió
cho đau lòng giấy cho sầu ý thơ ..