Giữa nhịp sống hối hả của TP. Hồ Chí Minh, một giấc mơ tình yêu đã khơi nguồn cảm hứng cho nhạc sĩ Hứa Kim Tuyền, để rồi chỉ trong 15 phút, ca khúc Giữa Đại Lộ Đông Tây ra đời như một khúc ca của trái tim. Trong giấc mộng ấy, anh thấy hình ảnh hai người yêu nhau, tay đan chặt, bước đi trên đại lộ Đông Tây – con đường biểu tượng của Sài Gòn, nơi dòng người và nhịp sống không ngừng trôi. Cảnh tượng lãng mạn mà gần gũi ấy đã trở thành linh hồn của bài hát, vẽ nên một bức tranh tình yêu giản dị, đong đầy cảm xúc giữa lòng thành phố.
Lời bài hát như một dòng hồi ức, nơi những cơn mưa phùn, ánh đèn đường và dòng người tấp nập trở thành phông nền cho tình yêu đôi lứa. Những ca từ như “Giữa đại lộ Đông Tây, có mình cầm đôi tay” gợi lên cảm giác yên bình, nơi tình yêu là điểm tựa giữa vòng xoay cuộc sống. Hứa Kim Tuyền đã dệt nên giai điệu và lời ca với tất cả niềm yêu thương dành cho những khoảnh khắc đời thường, nơi hai tâm hồn tìm thấy nhau giữa sự hỗn độn của đô thị. Ca khúc, theo anh chia sẻ, là một trong những sáng tác tâm đắc nhất, bởi nó không chỉ là sản phẩm của cảm hứng bất chợt mà còn là lời nhắc nhở về những phút giây yêu thương giản dị mà quý giá.
Được giới thiệu lần đầu trong chương trình Xuân Hạ Thu Đông Rồi Lại Xuân, bài hát với phần song ca giữa Hứa Kim Tuyền và Uyên Linh đã chạm đến trái tim người nghe. Chất giọng nội lực của Uyên Linh hòa quyện cùng giai điệu đậm chất jazz và swing, mang đến một không gian âm nhạc vừa tha thiết vừa gợi nhớ. “Giữa Đại Lộ Đông Tây” không chỉ là một bài hát, mà còn là một mảnh ghép của Sài Gòn, nơi tình yêu nở hoa giữa những con đường thân thuộc, lưu giữ những rung động sâu kín của lòng người…
Lời bài hát
Dưới cơn mưa phùn nhẹ
Có hai kẻ khờ chen xe lướt nhanh
Lách len qua dòng người
Vẫn đang ghì chặt tay ga lăn bánh
Gấp phanh nơi đèn đường
Đếm tay chờ còn ba giây đến xanh
Và em nói yêu anh
Bờ vai của anh là nơi
Mà em thấy yên bình nhất
Em muốn nương tựa vào anh
Từ nay, về sau, mãi mãi
Choàng tay khẽ ôm từ sau
Làn hơi ấm tan vào nhau
Em muốn nương tựa vào anh
Từ nay, về sau, mãi mãi
Giữa đại lộ Đông Tây
Có mình cầm đôi tay
Giữa đại lộ Đông Tây
Giữa đại lộ Đông Tây
Có mình cầm đôi tay
Giữa đại lộ Đông Tây
Ánh trăng trên bầu trời
Nép sau đèn đường như em nép anh
Hát vu vơ bềnh bồng
Mấy câu chẳng đầu không đuôi em viết
Lá la la là là
Lắng nghe nhịp đập con tim lướt nhanh
Từ câu hát yêu anh
Bờ vai của anh là nơi
Mà em thấy yên bình nhất
Em muốn nương tựa vào anh
Từ nay, về sau, mãi mãi
Choàng tay khẽ ôm từ sau
Làn hơi ấm tan vào nhau
Em muốn nương tựa vào anh
Từ nay, về sau, mãi mãi
Trái đất vẫn cứ xoay
Cuộc đời mai đây chẳng biết thế nào
Nhưng em vẫn mong mình mãi như thế thôi
Vẫn sẽ mãi nắm tay mặc
kệ trời mây có thay có đổi
Nhưng em vẫn mong mình mãi như thế thôi…