Ca khúc Ăn Năn của nhạc sĩ Hoàng Trang mang trong mình nỗi buồn man mác, như một lời tự sự muộn màng của người lữ khách cô đơn trên hành trình ký ức.
Không có nhiều tư liệu ghi chép cụ thể về hoàn cảnh sáng tác của bài hát, nhưng qua từng giai điệu trầm buồn và lời ca đầy day dứt, ta cảm nhận được một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Có lẽ, đó là câu chuyện của một người từng có trong tay một mối tình đẹp, nhưng vì những lầm lỡ hay vô tình mà đánh mất. Để rồi, khi ngoảnh lại, chỉ còn lại sự ăn năn muộn màng, khi người cũ đã khuất bóng sau những ngày tháng xa xôi.
Nhạc sĩ Hoàng Trang vốn dĩ đã quen thuộc với những bản nhạc mang đậm chất tự sự, và Ăn Năn cũng là một trong số đó – một lời thở dài cho những điều đã lỡ, một tiếng vọng từ quá khứ mà ai cũng từng ít nhiều chạm đến trong đời.
Lời bài hát
Ngày mình yêu nhau hai đứa ước mơ trầu cau
em đâu có ngờ rằng hai đứa xa nhau
giờ buồn không anh biết mộng xưa chẳng thành
em tin không phải mình mà vì đời chia rẽ
Chiều buồn trên mi hai đứa giữa cơn hè đi
yêu thương kéo dài ngày hai đứa chia tay
một lần bên nhau cũng làm yêu suốt đời
trong cơn mê đắm này là dấu buồn ăn năn
Sóng gió cuốn tới lúc tình yêu mất rồi
đam mê đi hoang trên vùng trăn trối buồn
bánh xe tình yêu mười năm chưa đến nơi
ngàn xưa cho đến sau tình yêu luôn đớn đau
Nước mắt nuối tiếc chảy đầy trong đáy hồn
ưu tư em mang theo vòng tay rã rời
nhớ thương từng đêm về phanh phui vết đau
ngày vui đi quá mau, ngày buồn sao quá dài
Ngày mình yêu nhau hai đứa cũng không giàu sang
em đâu có ngờ tình yêu chít khăn tang
đường trần đêm đêm mắt buồn no tủi hờn
lang thang trên lối mòn vì đời không tô son
Ngày đầu yêu nhau hai đứa ước mơ trầu cau
em đâu có ngờ rằng hai đứa thương đau
một lần bên nhau cũng làm yêu suốt đời
trong cơn mê đắm này là dấu buồn ăn năn ..